Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 237 - Chương 237: Cảm Ơn Sự Giúp Đỡ Vô Tư Của Mọi Người

Không xác định Chương 237: Cảm ơn sự giúp đỡ vô tư của mọi người

Nhà của Lục Hướng Noãn dùng gạch xây tường, chính là dùng đất đỏ làm gạch, sau đó xây tường làm nhà ở.

Bên trong đất đỏ thêm lúa mạch còn có rơm rạ, dùng để tăng tính thông khí và tính vững chắc của nhà.

Ngoại trừ phí sức lực ra, ưu điểm lớn nhất của nó là tiết kiệm tiền, mỗi nhà ở đại đội Hồng Kỳ đều xây như vậy, nhưng cũng cần thường xuyên sửa sang lại.

Thông thường trong đội xây nhà đều nhân lúc khi việc nhà nông nhàn rỗi, làm gạch xong thì để phơi nắng một thời gian, sau đó khi đầu xuân sẽ xây nhà.

Nhưng vì Lục Hướng Noãn muốn xây nhà hơi gấp, cho nên dùng gạch nhà Mã Đại Triển, gạch nhà bọn họ đã chuẩn bị sẵn sắp hai năm, còn không phải nhà nghèo tới mức ngay cả nhà cũng không xây nổi, cho nên vẫn luôn chậm trễ.

Nhưng vừa vặn tiện nghi cho Lục Hướng Noãn, đại đội trưởng cò kè mặc cả một thời gian, cuối cùng Lục Hướng Noãn dùng 5 tệ mua gạch đã phơi khô tới đây.

Ngay cả Vương Quế Anh cũng nói cô chiếm tiện nghi lớn.

Bên trong dùng là gạch đất, bên ngoài dùng là gạch xanh, gạch xanh là hai ngày nay không biết Hoắc Cảnh Xuyên lấy đâu ra, nhưng mà Hoắc Đại Khánh hỏi anh không nói.

Nhưng mà dùng gạch xanh xây nhà thật sự không cần lo lắng nhà dễ dàng bị sập.

Mà xây nhà dùng tiền cơ bản đều tiêu lên gỗ, một cái xà nhà, mười khúc gỗ, mấy thứ này đều mua từ đại đội, tốn 50 tệ.

Hơn nữa tìm thợ mộc trong đội làm cửa sổ cửa, rải rác cộng lại cũng mất 20 tệ.

Liên tục bốn năm ngày không ngừng nghỉ xây nhà, cuối cùng cũng xây nhà xong.

Mà mấy ngày nay Hoắc Cảnh Xuyên cũng không tìm được cơ hội nói chuyện với Lục Hướng Noãn, bởi vì lần nào cô cũng thấy anh là chạy giống như gặp ôn thần.

Cho nên anh còn vuốt mặt mình, tự mình lẩm bẩm: “Trông mình đáng sợ như vậy ư?”

Từ nhỏ đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Hoắc Cảnh Xuyên không tự tin nữa.

Thực ra hoàn toàn là Hoắc Cảnh Xuyên hiểu lầm, Lục Hướng Noãn căn bản không để anh ở trong lòng, chỉ không muốn nhìn thấy gương mặt thối của anh tìm đen đủi cho mình.

Tuy cô cũng không tốt hơn anh là bao.

Hôm nay là ngày làm xà nhà, ngày này là Vương Quế Anh lén lút dẫn Lục Hướng Noãn đến đại đội bên cạnh tìm người mù đoán mệnh tính ngày hoàng đạo.

Tuy Lục Hướng Noãn tôn trọng khoa học, nhưng trên người cô xảy ra quá nhiều chuyện hiếm lạ, dù sao cô còn có thể vượt qua thời không xuyên tới người người khác, đây là chuyện khoa học không thể lý giải được.

Cho nên khi Vương Quế Anh gọi cô, cô cũng không nói hai lời đi theo, coi như là mưu cầu cát lợi.

10 giờ sáng chính là giờ lành dựng xà nhà, thợ mộc nói: “Nâng xà nâng xà, lỗ ở đây, cây dày làm cột, cây thẳng làm xà, gỗ được tận dụng hết, đều có công dụng riêng…”

Mọi người chậm rãi phối hợp cuối cùng cũng làm xong xà nhà, một đầu xà nhà được Vương Quế Anh tìm khăn quàng cổ đỏ buộc vào.

Chỉ thấy trên những cây cột mới dựng lên trên mái nhà có dán hai hàng chữ to, do lão Vương người biết thư pháp duy nhất trong đội viết:

Cảm ơn sự hỗ trợ nhiệt tình của ban lãnh đạo.

Cảm ơn sự giúp đỡ vô tư của mọi người.

Mà Hoắc Cảnh Xuyên không biết làm pháo từ khi nào, sau khi bật lửa thì đi một vòng quanh nhà.

Nguyên mẫu của căn nhà xem như hoàn thành.

Ngoại trừ đám người làm giúp, người ở khu thanh niên trí thức cũng mang theo đồ tới chúc mừng, vì thế Lục Hướng Noãn còn bày mấy bàn.

Chẳng qua Dương Thiên Chân không tới, có lẽ là nghĩ tới những chuyện trước đây với Lục Hướng Noãn cho nên không dám tới.

Lại là hai ngày bận việc, giường đất và bàn trong phòng ngủ làm xong, ngay cả nhà vệ sinh mà Lục Hướng Noãn nói, Hoắc Cảnh Xuyên cũng suy một ra ba làm xong.

Nó tương tự với bản sửa lại của nhà vệ sinh ở nông thôn hiện giờ.

Thậm chí không đợi Lục Hướng Noãn mở miệng, Hoắc Cảnh Xuyên còn xây phòng tắm rửa cho cô, xây tường bao anh cũng làm tích cực hơn những người khác.

Đồng thời còn tối muộn không ngủ được, cầm dao tự mình lén lên núi, chém rất nhiều bụi gai bao quanh tường nhà Lục Hướng Noãn, từng hàng rậm rạp, khiến người ta nhìn thôi cũng thấy sợ.

Như vậy cô ở một mình cũng an toàn hơn chút.

Vì thế Lục Hướng Noãn ở mặt ngoài một nghèo hai trắng liên tục nói cảm ơn với anh mấy lần.

Mà Hoắc Cảnh Xuyên thì không để bụng nhìn cô, không nói chuyện.

Thật sự là không biết mình nên nói gì, sợ nói chuyện lại chọc cô tức giận, cô vốn đã có thái độ không nóng không lạnh với mình.

 


Bình Luận (0)
Comment