Hoàn toàn quên mất đứng trước mặt anh ta là cô nhóc tay trói gà không chặt.
Mà Lục Hướng Noãn thì đứng ở cửa, cười mỉa nhìn bóng dáng bọn họ rời đi.
Nếu lần sau còn dám nghĩ quẩn trong lòng tới tìm cô gây sự, khiến cô cảm thấy không thoải mái, vậy thì kéo trong tay cô thật sự không có mắt đâu.
Hổ Nữu và Vương Thiết Xuyên thở hổn hển chạy về nhà.
Nhưng mà lúc này bụng của Hổ Nữu đúng là giỏi tranh đua, vừa rồi chạy nhanh như vậy, còn bị cục đá làm vấp ngã một cái, kết quả cơ thể không có vấn đề gì.
Cho nên Hổ Nữu ngồi trên ghế, nghĩ tới chuyện vừa rồi có chút tức hộc máu dùng tay đấm mạnh vào bụng mình.
Dáng vẻ nổi điên này, thật sự dọa mấy bé gái trong nhà đi ra, hai đứa bé ít tuổi trực tiếp gân cổ lên khóc oa oa.
Vương Chiêu Đệ lớn tuổi hơn chút thì nhanh chóng chạy tới ôm hai em gái vào lòng, an ủi bọn họ đừng khóc.
Hổ Nữu nghe thấy tiếng khóc này, vốn dĩ đã hơi bực bội lúc này càng thêm phiền, cho nên vô cùng hung ác nói:
“Khóc khóc khóc, khóc cái rắm, bà đây còn chưa chết đâu. Đúng là đời trước tạo nghiệt mà, mới sinh ra mấy con quỷ đòi nợ chúng mày.”
Hai đứa nhỏ bị dọa trực tiếp nghẹn ngào khóc không ra tiếng, nước mắt đảo quanh hốc mắt, Vương Chiêu Đệ nhanh chóng dùng ống tay áo lau sạch nước mắt trên mặt hai bọn họ.
Còn cha bọn họ Vương Thiết Xuyên thì gương mặt âm trầm, không nói một lời, giống như hai đứa bé vừa mới khóc không phải con anh ta.
Thật sự là nói đúng, đối với Vương Thiết Xuyên mà nói, thật sự không phải con anh ta, chỉ có con trai mới là con của Vương gia bọn họ.
Đối với anh ta mà nói, con gái đều là đổi lễ hỏi cho con trai anh ta.
Nghĩ tới con trai, anh ta càng thêm không vui, bực bội móc tẩu thuốc trên lưng quần ra, nhét sợi thuốc lá vào.
Mà Vương Tưởng Đệ rất có nhãn lực tiến lên dùng que diêm châm lửa giúp anh ta.
Vương Thiết Xuyên câu được câu không hút thuốc lá, mấy đứa bé trong phòng đều bị mùi thuốc lá làm cho sặc đôi mắt đỏ rực.
Hổ Nữu hỏi: “Chồng à, chúng ta làm sao bây giờ?”
Vương Thiết Xuyên không kiên nhẫn nói:
“Còn có thể làm sao, bụng cô không biết cố gắng, vậy thì tìm người có thể làm được, dù sao đến cuối cùng đều là con tôi là được. Không thể nhìn Vương gia bọn tôi tuyệt hậu được đúng không.”
Anh ta thật sự chịu đủ người trong đội nói xấu, hiện giờ khắp nơi đều truyền Vương gia bọn họ là nhà tuyệt hậu.
Anh ta không nhịn nổi nữa.
Hổ Nữu vừa nghe anh ta nói như vậy, trong lòng lập tức luống cuống, chồng cô ta như vậy là có ý không cần cô ta nữa.
Nếu ly hôn mà nói, sau này cô ta sống kiểu gì, nhà mẹ đẻ chắc chắn không trở về được.
Nếu trở về, vậy mấy chị dâu của cô ta cũng không dễ chọc, chắc chắn sẽ chỉnh cô ta, gả cho ông già độc thân bảy tám chục tuổi.
Cô ta không muốn sống cuộc sống như vậy.
Vì thế cô ta nhanh chóng tiến lên, lay ống quần của Vương Thiết Xuyên, gương mặt khóc tang nói:
“Chồng à, em có thể sinh con trai mà, em có thể, anh cứ tin em đi.”
“Có thể cái rắm, nếu bụng cô có bản lĩnh, sẽ sinh nhiều quỷ đòi nợ như vậy cho tôi ư?” Vương Thiết Xuyên ghét bỏ nhấc chân đá cô ta văng ra.
Nếu không phải nể mặt cô ta có thể làm việc có thể kiếm công điểm, anh ta đã sớm không cần cô ta.
Người phụ nữ không sinh được con trai, thì không là gì cả.
Hổ Nữu không vội đứng dậy nói: “Tôi có thể, tôi chắc chắn có thể.”
Mà Vương Chiêu Đệ đau lòng mẹ mình thì nhanh chóng tiến lên, muốn đỡ mẹ cô bé dậy, nhưng dưới chân bị trượt cả người đè lên người Hổ Nữu.
Trùng hợp chính là đè mạnh lên bụng Hổ Nữu, khiến Hổ Nữu đau tới mức trực tiếp phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Vương Thiết Xuyên nhìn thấy thế thì nhanh chóng đứng dậy, một tay kéo Vương Chiêu Đệ lên, còn ném cô bé sang một bên.
Vương Thiết Xuyên là đàn ông trưởng thành nên lực tay rất mạnh, cho nên ném mạnh tới mức Vương Chiêu Đệ đập vào tường, sau đó lại thấy cô bé ngã mạnh xuống.
Vương Chiêu Đệ đau tới mức nghiến răng phát ra tiếng kêu rên, mà lúc này cô bé cảm thấy sau gáy ướt nóng, mí mắt không chịu khống chế lập tức hôn mê bất tỉnh.
Mà Hổ Nữu đứng dậy khỏi mặt đất che cái bụng hơi đau của mình, nhìn đứa thứ hai nằm trên mặt đất cảm thấy cô bé thật sự là quỷ đòi nợ tới đòi nợ, không khỏi phân trần nâng chân lên đá mạnh người cô bé mấy cái.
Hoàn toàn không màng Vương Chiêu Đệ nằm trên đất còn không rõ sống chết.