Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 447 - Chương 447: Sức Lực Của Bà Đây Đã Trở Về Rồi

Không xác định Chương 447: Sức lực của bà đây đã trở về rồi

Sau đó ném tới nông trường Thanh Sơn, cùng cải tạo với Dương Thiên Chân.

Đến khi đó, anh ta nghĩ thôi còn cảm thấy sợ.

Mà bên Lục Hướng Noãn sau khi về nhà thì tắm nướng nóng, ngâm chân trong nước ấm, cuộc sống vô cùng sung sướng.

Ngay khi cô rút chân ra chuẩn bị đi ngủ, cô đột nhiên phát hiện cô vốn bưng chậu rửa chân hơi tốn sức, nhưng lúc này cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Cô không tin lắm chạy tới phòng bếp, xách túi bột mì trong tủ bát lên.

Cô kinh ngạc vui mừng phát hiện túi lương thực cô dùng cả hai tay cũng không ôm nổi, vậy mà có thể ôm lấy nó một cách kỳ tích như vậy.

Tuy chỉ có mấy giây, nhưng khiến Lục Hướng Noãn cảm nhận được rõ sức lực của cô đã quay trở về một chút.

Phát hiện này thật sự khiến cô rất vui vẻ, vui đến mức cô muốn hét to hai tiếng về phía bầu trời.

Sức lực của bà đây đã trở về rồi.

Cũng may lý trí còn sót lại đã chiến thắng xúc động trong lòng.

Lục Hướng Noãn nghĩ thầm, xem ra không sử dụng nước linh tuyền kia thật sự giúp ích cho cô rất nhiều, chắc chắn những khó khăn cô phải chịu đựng trong khoảng thời gian này không là vô ích.

Có trời mới biết trong khoảng thời gian này cô trải qua như thế nào, cũng may đều chịu đựng được.

Lục Hướng Noãn thấy được hi vọng, vậy thì những ngày kế tiếp cô càng yêu cầu nghiêm khắc hơn đối với bản thân, kiên quyết không uống nước linh tuyền trong không gian.

Tranh thủ khiến sức lực của mình khôi phục về mức độ người bình thường nên có.

Lục Hướng Noãn không biết mình đã ầm ĩ trong không gian bao lâu mới ngủ, cho nên sáng hôm sau khi mở mắt ra đã ánh mặt trời chiếu tới mông.

Lục Hướng Noãn buồn ngủ mơ màng lấy đồng hồ dưới gối đầu ra, vừa nhìn đồng hồ phát hiện là đã 9 giờ.

Nghĩ tới hôm nay còn có việc, Lục Hướng Noãn cá chép lộn nhào trên giường không chút do dự nhảy xuống giường.

Lục Hướng Noãn tìm một bộ quần áo không mới không cũ trong không gian ra thay.

Ngay cả tóc cũng được cô biện thành bánh quai chèo rủ xuống trước ngực.

Kế tiếp cô cầm cốc đi đánh răng rửa mặt, động tác liền mạch lưu loát.

Sau đó là một quả trứng gà, một cốc sữa bò, một cái bánh mì làm bữa sáng hôm nay.

Rồi cô tới trong sân phơi nắng đống thảo dược cô hái trên núi, chỉ có phơi khô nó mới tiện cho việc bảo quản, tránh dược tính bay hơi.

Cô làm xong hết mọi chuyện thấy phóng viên còn chưa tới, thì muốn về giường đất ngủ nướng thêm một lát.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, thì nghe thấy có người gõ cửa.

Lục Hướng Noãn nhanh chóng dậy khỏi ghế, sau đó đi mở cửa.

Quả nhiên Vương Chí Thành tới, còn dẫn theo một nam một nữ trẻ tuổi, hình như trong tay người đàn ông còn cầm một chiếc máy ảnh kiểu cũ.

Lục Hướng Noãn biết là người của tòa soạn báo tới chụp ảnh, vì thế cô nhanh chóng mời bọn họ vào nhà.

Còn xuất phát từ lễ tiết rót trà cho bọn họ, chẳng qua trà này không phải trà ngon gì, là loại trà rẻ nhất lúc trước Lục Hướng Noãn mua ở siêu thị 5 tệ một túi.

Ở nông thôn, dùng để chiêu đãi khách là tốt nhất.

Hai người của tòa soạn báo tới, người đàn ông tên là Hách Nhân Gia, người phụ nữ tên Khương Tiếu Dung, hai người là vợ chồng cũng là cộng sự, cho nên khi biết tòa soạn báo có nhiệm vụ, hai người không nói hai lời xin ra trận.

Ôm lấy nhiệm vụ này.

Khi tới hai người đã chuẩn bị xong trước, lo lắng trong quá trình phỏng vấn Lục Hướng Noãn sẽ khẩn trương, nên hai người nghĩ rất nhiều biện pháp xử lý nếu chuyện đó xảy ra.

Nhưng đều không cần dùng tới, bởi vì Lục Hướng Noãn đối mặt với câu hỏi của bọn họ đều vô cùng bình tĩnh trả lời, không thấy có chút luống cuống nào.

Nhưng thật ra hai bọn họ ở bên cạnh có vẻ hơi dư thừa, chẳng qua trong lòng bọn họ rất vui, đỡ phiền phức hơn bao nhiêu, cho nên bắt đầu phân đoạn cô hỏi tôi đáp.

Khương Tiếu Dung hỏi như nói mấy việc nhà: “Thanh niên trí thức Lục, sao cô lại nghĩ tới chuyện phát minh ra thứ này?”

“Lúc trước là thấy dùng tay tách hạt ngô hơi phí sức lực, còn phí thời gian, nghĩ có thể tự mình ra tay thử xem, nhìn xem có thể nghiên cứu ra một công cụ có thể tiết kiệm sức lực còn tiết kiệm thời gian hay không? Không nghĩ tới thật sự là bị mình nghiên cứu ra, có thể là đánh bậy đánh bạ.”

Một hỏi một đáp, rất nhanh Khương Tiếu Dung hỏi hết những câu hỏi mà mình muốn biết, trong mắt cô ấy không có gì ngoài bội phục nhìn Lục Hướng Noãn.

 


Bình Luận (0)
Comment