Tiết heo này hầm cải thảo đậu hũ, là món ăn mỗi năm khi ăn tết đại đội Hồng Kỳ đều nấu.
Đây là lần đầu tiên Lục Hướng Noãn biết tiết heo là làm thành như vậy, nhưng mà nhìn thấy tiết heo cô nghĩ tới mao huyết vượng cay.
Lục Hướng Noãn quyết định, lát nữa cô sẽ mua ít tiết heo về, cô tự mình vào bếp nấu mao huyết vượng ăn.
Nếu cô muốn ăn, đến lúc đó cô cũng phải ăn cho đã nghiền.
Thợ giết heo Vương Tự Nhiên cho hết máu heo vào trong chậu xong, sau đó các đội viên rót nước ấm lên người heo, bắt đầu cạo lông cho nó.
Chỉ dựa vào thợ giết heo một mình phải làm nửa tiếng, cho nên mấy đội viên nhàn rỗi khác đều cùng giúp đỡ.
Mãi đến khi cạo sạch lông trên người con lợn, lúc này bọn họ mới dừng tay.
Heo được cạo sạch sau đó tìm sợi dây thừng treo nó lên, rồi mổ bụng lấy nội tạng linh tinh, sau đó chém thành hai nửa.
Đặt lên thớt, chia thịt cho các đội viên.
Đại đội Hồng Kỳ chia thịt là dựa theo công điểm chia, người có công điểm nhiều sẽ xách theo thịt mình nhìn trúng cảm thấy mỹ mãn rời đi.
Còn người công điểm ít nhìn thấy người ta xách đi nhiều thịt như vậy, chỉ có hâm mộ ghen tị hận, ai bảo năm nay bọn họ không nỗ lực.
Khi đến lượt Lục Hướng Noãn, cô trực tiếp muốn hai cân xương sườn, còn có nửa cân thịt ba chỉ.
Biết thời buổi này mọi người thiếu mỡ Lục Hướng Noãn bảo thợ giết heo khi cắt, cắt nhiều mỡ chút.
Lục Hướng Noãn nghĩ có lẽ đám Lưu Thúy sẽ thích.
Đến lúc đó thịt mỡ này Lưu Thúy có thể rán lấy mỡ heo, thời buổi này dầu mỗi nhà không đủ ăn mà nói, đều làm như vậy, hoàn toàn không suy xét vấn đề khỏe mạnh hay không.
Bởi vì cơm còn ăn không đủ no, đâu có người nào suy nghĩ nhiều như thế.
Chân của thợ giết heo Vương Tự Nhiên cũng được Lục Hướng Noãn khám, cho nên trong lòng vẫn luôn nhớ ân tình của Lục Hướng Noãn nên cắt miếng thịt ngon đưa qua cho cô.
Lúc này người xếp hàng phía sau Lục Hướng Noãn cũng không đồng ý.
Bọn họ không dám nói gì Lục Hướng Noãn, nên trực tiếp nhắm ngay mũi mâu về phía thợ giết heo Vương Tự Nhiên.
Nhưng mà Vương Tự Nhiên cũng không phải người sợ hãi gì, ông ấy đặt dao lên thớt, khi nói chuyện thịt mỡ trên mặt run lên theo.
Hoàng toàn không nể mặt mọi người.
Quả nhiên chiêu này của ông ấy có hiệu quả, đám người phía sau Lục Hướng Noãn đều câm miệng không nói, im lặng nhận thịt của mình sau đó đi về.
Cuối cùng không dám chọc, cơ thể nhỏ của bọn họ hoàn toàn không đánh lại được.
Càng khỏi phải nói trong nhà thợ giết heo Vương Tự Nhiên này có tận bảy con trai, bọn họ đều là người không dễ chọc.
…
Một người cao lớn như vậy, đứng ở đó chỉ nhìn thôi đã khiến người ta sợ hãi.
Không biết thợ giết heo Vương Tự Nhiên này gặp vận phân chó gì, vậy mà có thể khiến ông ấy đời này có tận bảy con trai, khiến người trong đội thèm muốn chết.
Nhưng mà trên phần mộ tổ tiên của nhà bọn họ không có khói nhẹ, bạn nói xem có khiến người ta giận hay không.
Thời buổi này mọi người chú trọng nhiều con trai nhiều phúc, trong nhà nhiều con trai đó chính là nhiều lao động, như vậy có ý nghĩa khi ăn tết được chia nhiều lương thực.
Cho nên mỗi nhà mỗi hộ ở đại đội Hồng Kỳ có mấy con trai, nhưng cho dù nhiều cũng không nhiều bằng nhà thợ giết heo Vương Tự Nhiên.
Thậm chí phụ nữ trong đội còn đi tìm vợ ông ấy hỏi kinh nghiệm, nhưng cuối cùng đều bất lực trở về.
Hỏi chính là do người đàn ông nhà bà ấy, cũng chính là hạt giống của thợ giết heo Vương Tự Nhiên tốt, khiến đám phụ nữ tiến đến hỏi chuyện về nhà là cào nát mặt chồng mình.
Người đàn ông bị cào có khổ mà không nói nên lời, chẳng qua trong lòng ghi hận thợ giết heo Vương Tự Nhiên.
Chuyện trên giường đất mình ở nhà đóng cửa lại muốn nói sao thì nói, đâu cần phải khoe khoang ra bên ngoài như thế.
Lục Hướng Noãn mua nhiều, cho nên tiết heo trong đội cũng chỉ thu ít tiền rồi bảo Lục Hướng Noãn mang đi, chuyện này rất hợp ý Lục Hướng Noãn.
Nhưng không ngờ Quách Cẩu Tử đợi bên ngoài thấy Lục Hướng Noãn xách xương sườn, tưởng thợ giết heo kia bắt nạt Lục Hướng Noãn, không làm người, không muốn bán cho Lục Hướng Noãn.
Dù sao xương sườn này đều là xương cốt, không có chút thịt nào.
“Thanh niên trí thức Lục, để chú dẫn cháu đi đổi xương sườn thành thịt.”
Lục Hướng Noãn vừa nghe ông ấy nói như vậy thì biết ông ấy hiểu lầm, vừa rồi khi cô mở miệng muốn xương sườn đã được thợ giết heo khuyên nhủ.
Nhưng ý tốt này cô nhận, cô vẫn cố chấp muốn ít xương sườn.