Có lẽ là khi tới, bị đám người trên đường dọa sợ hãi.
Lưu Thúy pha nước rất công bằng, pha hai cốc nước đường đỏ, Lục Hướng Noãn một cốc, Lý Tiểu Uyển một cốc.
Lục Hướng Noãn nhận lấy nói cảm ơn, sau đó bưng cốc lên uống một hơi cạn sạch.
Không biết có phải nước đường đỏ có tác dụng hay không, tóm lại sắc mặt Lục Hướng Noãn không còn khó coi như vừa rồi, những người khác nhìn thấy lúc này mới yên tâm.
Lục Hướng Noãn nhanh chóng nói lý do mình tới:
“Ngày hôm qua trong đội giết heo, con đặc biệt mua nhiều một chút, hôm nay rảnh rỗi nên con tới đây. Có lẽ qua mấy ngày nữa trời lạnh, có tuyết rơi xuống chặn đường, không tiện đi ra ngoài.”
Lưu Thúy nói:
“Con xem con kìa, tới thì tới thôi mang theo đồ làm gì, có nhiều chỗ cần tiêu tiền như vậy mà. Trong tay cô gái nhỏ cần có chút tiền, phải tích cóp.”
Vương Quốc An cũng giúp đỡ khuyên nhủ: “Hướng Noãn, nghe mẹ nuôi con nói đi, lần này thì thôi, lần sau đừng mang đồ tới.”
Lục Hướng Noãn ngoan ngoãn gật đầu, nhưng mà lần sau cô vẫn sẽ làm như vậy.
Hôm nay vốn định làm sủi cảo nhân rau hẹ trứng gà, nhưng mà Lưu Thúy nhìn thịt heo Lục Hướng Noãn mang tới, đột nhiên thay đổi chủ ý.
Làm sủi cảo không bằng làm bánh bao, khi con gái con dâu rời đi còn có thể mang theo mấy cái.
Lưu Thúy lấy miếng thịt nhiều mỡ nhất bên trong, dùng để lọc dầu, sau khi lọc dầu xong bà ấy cầm tóp mỡ đi băm nhỏ, cho vào nhân rau hẹ trứng gà.
Dùng đũa quấy đều lên.
Nhân trong chậu nhìn hơi ít, vì thế Lưu Thúy lại lấy một cân miến đơn vị phát ăn tết ra, dùng nước sôi ngâm cắt nát thả vào.
Như vậy nhìn nhiều hơn không ít.
Mà Lục Hướng Noãn thì được Vương Quốc An gọi vào phòng, vợ chồng son Vương Dược Phú nhìn thấy cha có việc muốn nói với em gái.
Vì thế hai người rất có nhãn lực đến phòng bếp gói bánh bao giúp Lưu Thúy.
Chẳng qua vỏ bánh trong tay như muốn chống đối với Vương Dược Phú, không phải lòi chỗ này thì hở chỗ kia, cuối cùng miễn cưỡng thành hình dạng kỳ lạ.
Xấu đến mức muốn cười, mẹ chồng nàng dâu ôm bụng không ngừng cười ha ha, nhưng mà cuối cùng không để Vương Dược Phú làm nữa.
Bởi vì sợ anh ta làm hỏng đồ ăn, dù sao hiện giờ lương thực đắt muốn chết.
“Con gái, tình hình trong huyện thành hiện giờ con cũng thấy rồi đấy, bây giờ rất loạn, trong khoảng thời gian này con đừng tới huyện thành, cha sợ con xảy ra chuyện.
Nếu con có chuyện gì thì đi tìm đại đội trưởng của các con, bảo ông ấy tới đây báo tin cho cha.”
Vương Quốc An cẩn thận dặn dò, thật sự là không an tâm đối với đứa con gái mà ông ấy mới nhận.
Trông xinh đẹp thì tạm thời không nói, quan trọng nhất là thành phần còn phức tạp.
Nhỡ đâu bị đám người có ý xấu bắt được, lấy chuyện này ra nói, vậy dựa theo tình hình trước mắt không chết, cũng gần như là nửa chết nửa sống.
Nhưng cho dù như vậy, cả nhà đám Vương Quốc An cũng không muốn phủi sạch quan hệ với Lục Hướng Noãn, trái lại càng để bụng đến cô hơn trước.
Dù sao nhiều ngày như vậy tình cảm cũng không phải không có, ở trong lòng hai vợ chồng già Vương Quốc An, Lục Hướng Noãn làm con gái nuôi không khác gì con gái ruột.
“Dạ, con cũng có ý định này, cha và mẹ nuôi cũng phải chiếu cố mình thật tốt nhé.” Lục Hướng Noãn nghe ông ấy lải nhải, trong lòng ấm áp.
“Con không cần lo cho cha mẹ, có anh trai và chị dâu con ở đây mà, chủ yếu là không yên tâm về con lắm.”
“Con sẽ chiếu cố bản thân thật tốt…” Cho dù chuyện của ông ngoại nguyên chủ bị người ta lôi ra, Lục Hướng Noãn cũng không sợ.
“Vậy được rồi.”
Sau khi nói chuyện xong hai bọn họ đi ra ngoài giúp đỡ gói bánh bao.
Chẳng qua khi bọn họ tới nơi, bánh bao đã được mẹ chồng nàng dâu gói gần xong.
Nhưng Lục Hướng Noãn vẫn tiến lên giúp đỡ, gói mười tám cái bánh bao có nếp gấp.
Bánh bao đó được Lục Hướng Noãn gói vô cùng tinh xảo.
Trực tiếp khiến mấy người ở đây nhìn tới ngây người, mà Lý Tiểu Uyển hơi đỏ mắt, quấn lấy Lục Hướng Noãn dạy cô ấy gói như thế nào.
Chẳng qua học thế nào cũng không học được, trái lại gói càng ngày càng khó coi.
“Được rồi, chị không có thiên phú này, chị từ bỏ, vẫn là em gái khéo tay.”
Lý Tiểu Uyển không thể không chấp nhận số mệnh giơ ngón tay cái với Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn chỉ cười không nói, thực ra cô đâu khéo tay, là bản năng cuộc sống sử dụng cô đi về trước.
Kỹ năng gói bánh bao này hoàn toàn là khi cô vào đại học, học được trong một nhà hàng, Lục Hướng Noãn nhớ rõ cô làm thêm ở nhà hàng đó tận ba năm.