Hoắc Cảnh Xuyên ở ngoài cửa cười lắc đầu, sau đó chống gậy xách theo con gà rừng tối qua anh lên núi bắt được vào trong sân.
Nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên không đi vào trong nhà, anh sợ khí lạnh trên người mình khiến cô gái nhỏ lạnh.
Vì thế anh chống gậy đi tới phòng bếp cầm lấy dao phay, giết gà ở trong sân.
Từng giọt máu tươi bắn lên trên tuyết, trông có vẻ chói mắt.
Lục Hướng Noãn xuyên qua cửa sổ nhìn Hoắc Cảnh Xuyên ở trong sân không chút cẩu thả xử lý gà, cúi đầu khóe miệng ngậm ý cười.
Ngay sau đó đi ra ngoài.
Hoắc Cảnh Xuyên cúi đầu xử lý gà nhìn thấy đôi giày bông màu xám, anh vừa ngẩng đầu lên thì thấy cô gái nhỏ trên đầu quả tim mình, môi mỏng khẽ mở nói:
“Gà này em muốn ăn thế nào?”
“Thịt kho tàu đi.”
Gà này vừa nhìn là biết gà rừng, như vậy tối qua người đàn ông này lại lên núi ngồi xổm.
Từ khi anh không cần ngồi xe lăn nữa, đã chạy lên núi lăn lộn không ít lần, lần nào cũng bắt được không ít động vật hoang dã.
Nếu không phải gà thì chính là con thỏ, lâu lâu lại bắt được nhiều, thậm chí ăn không hết cũng được Hoắc Cảnh Xuyên làm thành thịt khô treo trên xà nhà của nhà Lục Hướng Noãn.
Sau này vẫn là Lục Hướng Noãn cảm thấy không an tâm, gỡ nó xuống để trong hầm nhà mình.
Hầm này cũng mới đào không bao lâu, là Hoắc Cảnh Xuyên năn nỉ cha và hai anh trai của anh tới đây giúp đỡ đào.
Nguyên nhân là hầm lúc trước quá nhỏ.
Lúc ấy Hoắc Đại Khánh nghe được lý do này, khóe miệng co giật.
Dù sao hầm nhà Lục Hướng Noãn là tự tay ông ấy đào, tuy nhỏ hơn nhà mình không ít nhưng đã rộng hơn những nhà khác nhiều.
Thanh niên trí thức Lục chỉ có một mình, có thể đựng bao nhiêu đồ?
Rộng như vậy là đủ.
Nhưng không chịu nổi đây là lần đầu tiên lão tam mở miệng cầu xin mình, ông ấy làm cha cho dù trong lòng không vui, cũng đến giúp anh làm mọi việc thỏa đáng.
Đừng tưởng rằng ông ấy không biết trong lòng tên nhóc thối này đánh chủ ý quái quỷ gì, ông ấy cũng từng trẻ tuổi chỉ nhìn một cái là nhìn thấu.
Thực ra hơn phân nửa vẫn là nể mặt Lục Hướng Noãn.
Lần này khi bọn họ đào hầm đất, Hoắc Cảnh Xuyên làm quân sư đặc biệt thăm dò địa hình xung quanh ở trong sân một lát.
Cuối cùng lựa chọn bắt đầu đào ở một góc khuất nhất, đợi đào xong anh lại làm chút yểm hộ.
Có thể nói thế này, chỉ cần mấy bọn họ không nói ra ngoài mà nói, những người khác sẽ không biết cách nhà vệ sinh không xa có một hầm chứa được mấy người như vậy.
Hoắc Cảnh Xuyên đơn thuần là suy xét cho cô gái nhỏ, mới nghĩ tới chuyện này.
Nhưng mà hiện giờ hầm này bị Lục Hướng Noãn đặt đầy, mấy thứ có chút giá trị trong nhà đều được đặt ở đây.
Bên trong ngoại trừ thịt khô gà khô thỏ khô ra, còn có mấy túi lương thực không biết Hoắc Cảnh Xuyên lấy đâu ra.
Mới đầu Lục Hướng Noãn bảo anh mang về nhà mình, nhưng mà người đàn ông kia lại chơi trò vô lại, cứng rắn nói là thù lao cảm ơn cô chữa khỏi chân.
Vừa nghe lý do này, Lục Hướng Noãn đâu còn đạo lý không nhận.
Dù sao mình thật sự vất vả không ít.
Nhưng mà sau này vậy mà người đàn ông càng làm quá hơn, ví dụ như đưa sữa mạch nha, kẹo sữa thỏ trắng, bánh hạch đào…
Mấy món đồ ăn vặt, anh giống như không cần phiếu không cần tiền, đến huyện thành đều mang về.
Người không biết còn tưởng anh dọn sạch hợp tác xã mua bán.
Hiện giờ Lục Hướng Noãn nhìn đồ ăn chất đầy trong hầm ngầm nhà mình thì đau đầu, dù sao tiền dùng để mua đồ làm gì chẳng được.
Nhưng mà ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng không nghĩ như thế.
Có đôi khi Lục Hướng Noãn không thể không thừa nhận, Hoắc Cảnh Xuyên làm thật sự khá tốt.
Có thể từ việc nhỏ không đáng kể nhìn ra được yêu thích của cô, chiếu cố cảm xúc của cô.
Cô nhớ rõ lúc trước khi hẹn hò với Lâm Hạo, người thiếu tình yêu như cô cho rằng gặp được người đáng sống cùng cả đời nên lao đầu vào.
Cho nên rất nhiều chi tiết đã bị cô yêu đương mù quáng xem nhẹ.
Hứa Nhạc không ngừng một lần lải nhải bên tai cô, nói đàn ông hiểu đàn ông nhất, người đàn ông tiêu tiền cho em chưa chắc yêu em, người đàn ông không tiêu tiền cho em nhất định không yêu em.
Vừa nhìn như vậy đúng là như thế, nếu không tên cặn bã Lâm Hạo đã không ngoại tình với bạn thân trà xanh của cô.
Nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên thích và yêu mình bao nhiêu Lục Hướng Noãn không rõ lắm, cô chỉ có thể giao cho thời gian kiểm nghiệm.
Nếu thích hợp, vậy thì cả đời.