Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 590 - Chương 590: Nếu Cô Thích, Vậy Anh Có Thể Đi Làm

Không xác định Chương 590: Nếu cô thích, vậy anh có thể đi làm

Có mấy căn nhà này không phải giàu bình thường, con mẹ nó là quá giàu có, Lục Hướng Noãn quá mức kinh ngạc trong đầu hiếm khi xuất hiện câu thô tục.

“Đâu ra thế…” Lục Hướng Noãn khàn giọng hỏi.

“Mua, đây là tất cả gia sản mấy năm gần đây của anh, cho chính là của em.” Hoắc Cảnh Xuyên nhìn dáng vẻ tham tiền của cô gái nhỏ, không nhịn được tiến lên xoa nhẹ đầu cô.

Nhưng mà nhìn thấy cô thích như vậy, Hoắc Cảnh Xuyên lập tức cảm thấy mua nhà này đáng giá.

Trong lòng lại tính toán sau này kiếm được tiền, ngoại trừ tiêu cho cô gái nhỏ dư lại đều mua nhà.

Nếu cô thích, vậy anh có thể đi làm, chỉ cần cô gái nhỏ vui vẻ là được.

“Anh không sợ em cần mấy thứ này chạy trốn à.” Đối với người thích tiền như Lục Hướng Noãn mà nói, thứ này có lực dụ hoặc quá lớn.

“Không sợ, cho em là của em, không đủ thì anh có thể kiếm thêm.”

Nghe anh nói như vậy, Lục Hướng Noãn khụ mạnh mấy tiếng, không thể không thừa nhận cô bị dọa sợ.

Bị dáng vẻ tài đại khí thô này của anh dọa.

Hành động này trùng khớp với tiểu thuyết tổng tài bá đạo yêu tôi mà cô đọc gần đây, một lời không hợp lấy tiền ra đập.

Tuy nhìn rất tục tằng, Lục Hướng Noãn nhớ rõ khi cô đọc còn khịt mũi coi thường hành động của nữ chính.

Nhưng mà khi tới lượt cô…

Ừm…

Nói thế nào đây…

Chính là có chút thơm.

Nhưng mà tiền tài cũng không thể tùy ý ăn mòn cô, cô lập tức trả lại mấy thứ này.

Còn sổ tiết kiệm kia, cô nhìn cũng không nhìn.

Nói đùa à, nhiều tới mấy có thể nhiều bằng cô sao?

Trong không gian của cô có gia tài hàng tỉ, lấy bất cứ thứ gì ra bán đều có thể lấy được một đống tiền.

Cô chính là người không thiếu tiền.

Hơn nữa hiện giờ hai bọn họ chỉ là đối tượng, không phải đã kết hôn, bây giờ cho cô thì hơi sớm.

Nếu là sau khi kết hôn thì Lục Hướng Noãn sẽ không nói hai lời nhận lấy, dù sao cô yêu tiền thích tiền nhìn thấy một đống tài sản như vậy đều sẽ thèm.

Nhưng hiện giờ cô không thể nhận, đánh chết cũng không thể nhận.

Hoắc Cảnh Xuyên thấy đồ mình đưa ra bị từ chối, khỏi phải nói trong lòng khổ sở cỡ nào.

Anh cho rằng cô gái nhỏ đang phân rõ khoảng cách với bản thân, anh không dựa theo sắp xếp thông thường lập tức nhét đồ trở về.

“Cho em, nếu em không cần thì ném đi.” Sau khi Hoắc Cảnh Xuyên nói xong, thì chống gậy rời đi.

Anh thật sự muốn chạy nhanh đi, nhưng ai bảo thực tế không cho phép.

Lục Hướng Noãn chỉ nhìn bóng lưng của anh, cũng biết anh đang tức giận.

Từ biểu hiện ngày hôm nay của anh, Lục Hướng Noãn có thể nhìn ra được anh rất nghiêm túc đối với tình cảm, dù sao tên này đã đưa hết của cải của mình cho cô.

Biết thì biết, nhưng mà hiện giờ nhận mấy thứ kia, đúng là danh không chính ngôn không thuận.

Vì thế Lục Hướng Noãn giơ tay ném đồ vào thùng rác.

Anh nói không cần thì ném vào thùng rác.

Kết quả một giây sau cô hối hận, Lục Hướng Noãn lập tức nhặt đồ trong thùng rác ra.

Xem như cô tốt bụng tạm thời bảo quản giúp anh trước, nói đến cùng vẫn là mấy căn nhà tứ hợp viện ở Bắc Kinh quá hấp dẫn cô.

Không làm thì thôi đã làm thì phải hoành tráng, Lục Hướng Noãn mở cuốn sổ tiết kiệm ra, khi thấy 1800 tệ phía trên cuốn sổ, khóe miệng cô giật giật.

Hóa ra lần này cô tìm được cái đùi?

Tuy 1800 tệ nghe có vẻ ít, nhưng mà trong thời đại hiện giờ một công nhân ở huyện thành không ăn không uống cũng phải tích cóp tận 4-5 năm.

Càng khỏi phải nói hiện giờ trong tay cô còn có bốn căn nhà của anh.

Người đàn ông này giống y như hamster, còn biết tích cóp như vậy?

Nhưng mà Lục Hướng Noãn nghĩ tới từng vết sẹo sau lưng anh, khóe miệng mới hơi nhếch lên lại hạ xuống.

Mấy thứ cô cầm trong tay đột nhiên không thơm nữa.

Nhưng mà Lục Hướng Noãn sợ làm mất, nghĩ tới nghĩ lui cũng không có nơi nào an toàn hơn không gian, vì thế cô tìm cái hộp sau đó bỏ vào.

Sau này sẽ trả lại cho anh.

Ngày hôm sau khi Hoắc Cảnh Xuyên tới đây, nhìn thấy Lục Hướng Noãn không nói gì trong lòng hoàn toàn xem như thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Mà Lục Hướng Noãn ở bên cạnh đương nhiên cũng chú ý tới động tác nhỏ này của anh, chẳng qua cô chỉ cười không nói.

Ở một mức độ nào đó mà nói, người đàn ông này còn khá đáng yêu.

Đại đội Hồng Kỳ im lặng đã lâu đột nhiên náo nhiệt hơn, không vì nguyên nhân gì khác, đơn giản chính là đại đội trưởng Hoắc Đại Khánh lại đến huyện thành dẫn theo một đám thanh niên trí thức trở về.

 


Bình Luận (0)
Comment