Cô ta không giống với Trương Yến, Trương Yến có anh họ làm chủ nhiệm của hợp tác xã mua bán bọn họ, cho dù không làm việc cũng không có ai nói.
Cô ta thì không được, chỉ cần cô ta có chút sai lầm gì sẽ bị trừ tiền lương trừ tiền lương.
Ai ngờ Hoắc Cảnh Xuyên bực bội nói một câu: “Không cần.”
Nhưng mà Lục Hướng Noãn ở cạnh nhìn Hoắc Cảnh Xuyên liên tục bị quấn lấy, lập tức ôm cánh tay ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Cô thật sự không biết người đàn ông này lại được hoan nghênh như thế, nghĩ vậy trong lòng Lục Hướng Noãn như làm đổ chai dấm, cảm thấy không dễ chịu.
Khi nhìn về phía người phụ nữ quấn lấy Hoắc Cảnh Xuyên, gương mặt của Lục Hướng Noãn thối hơn không ít.
Thấy anh tuyệt tình như vậy, Trương Yến vẫn không từ bỏ ý định, tiếp tục lại gần Hoắc Cảnh Xuyên:
“Không cần cũng không sao, chúng ta có thể làm quen một chút.”
“Lần sau anh tới hợp tác xã mua bán, nếu muốn mua thứ gì có thể tới đây tìm em.”
“Cô nghe không hiểu tiếng người sao?” Hoắc Cảnh Xuyên bực bội nhìn người phụ nữ trước mặt, nói chuyện không nói tới tình cảm.
Ở trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên, phụ nữ chỉ có hai loại, một loại là Lục Hướng Noãn, loại khác là người phụ nữ khác.
“Anh…” Trương Yến xấu hổ và giận dữ, cô ta bị câu này của Hoắc Cảnh Xuyên làm cho tức tới mức cảm thấy khó thở.
Nếu là dựa theo thường ngày, có người đàn ông nào dám nói chuyện với cô ta như thế, cả đám đều tiến lên nịnh bợ cô ta.
Hiện giờ người đàn ông này, vậy mà nói mấy lời khó nghe trước mặt bao nhiêu người như thế.
Trong lòng Trương Yến khó chịu, đồng thời càng khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng cô ta.
Cô ta thề, người đàn ông trước mặt này nhất định là người đàn ông của cô.
“Đồng chí, em tên Trương Yến, chủ nhiệm của hợp tác xã mua bán là anh họ em, cha em đi làm ở Tiệm Cơm Quốc Doanh, mẹ em làm chủ nhiệm bên đường phố…”
Cô ta tự báo gia cảnh của bản thân, gương mặt Hoắc Cảnh Xuyên đã đen không thể đen hơn.
“Cút.” Vẻ mặt Hoắc Cảnh Xuyên không chút biểu cảm nói.
Cho dù Hoắc Cảnh Xuyên nói như vậy Trương Yến vẫn không từ bỏ ý định, dù sao loại đàn ông như vậy cô ta 800 năm đều không gặp được, nếu lần này để anh rời đi, vậy đời này cô ta đừng mơ có được.
Mà Lục Hướng Noãn nhìn người phụ nữ này giống y như ruồi bọ đuổi không đi quấn lấy Hoắc Cảnh Xuyên, trong lòng vô cùng tức giận.
Vì thế cô thu hồi biểu cảm xem náo nhiệt của mình, sau đó đi tới trước mặt hai người, giống y như diều hâu bảo vệ gà con bảo vệ Hoắc Cảnh Xuyên ở sau người.
Trương Yến nhìn người phụ nữ đột nhiên lao tới trước mặt trong mắt tràn ngập địch ý, đặc biệt là khi thấy gương mặt của Lục Hướng Noãn thì địch ý càng lớn hơn.
Còn trẻ tuổi lại có gương mặt hồ ly tinh, vừa nhìn là biết mặt hàng không an phận, không biết xấu hổ.
“Đồng chí, cô luôn quấn lấy đối tượng của tôi làm gì.”
Lục Hướng Noãn vừa nói như vậy, Hoắc Cảnh Xuyên được cô bảo vệ sau người trên gương mặt lập tức từ băng thiên tuyết địa biến thành xuân về hoa nở.
Trên gương mặt tràn ngập ý cười nhìn Lục Hướng Noãn, trong mắt đều là cô.
Chuyện này khiến Trương Yến tức hộc máu nhìn mà ngứa răng, muốn tiến lên xé nát gương mặt của hồ ly tinh này, ai bảo cô đi câu dẫn lung tung.
Lúc này rõ ràng là Trương Yến coi mình thành đối tượng của Hoắc Cảnh Xuyên.
“Cái gì mà đối tượng của cô, ban ngày ban mặt còn nhỏ tuổi lại không cần mặt mũi như thế, không biết cô thiếu đàn ông cỡ nào, thấy đàn ông là…”
Sau đó còn chưa nói xong, cô ta bị Hoắc Cảnh Xuyên tát mạnh một cái.
Từ trước tới nay anh chưa từng đánh phụ nữ, nhưng lúc này nghe cô ta mở miệng nói cô gái nhỏ của anh tiện như vậy, anh không nhịn nổi.
Cô gái nhỏ của anh yếu ớt như vậy, mình còn luyến tiếc rống một cái, sao nỡ để người khác nói như vậy.
Gương mặt của Trương Yến lập tức sưng to, phải biết rằng Hoắc Cảnh Xuyên ra tay không khống chế lực chút nào.
Nhìn người đàn ông mình vừa ý tát mình như vậy, Trương Yến che nửa gương mặt bị tát khóc huhu.
Âm thanh to đến mức lập tức hấp dẫn những người khác tới.
Người bán hàng Tiểu Lý đang bận rộn trả tiền thừa cho người ta nghe thấy tiếng khóc thì ngẩng đầu, phát hiện vậy mà là Trương Yến.
Trong lòng thầm kêu không ổn xong, cũng mặc kệ công việc nhanh chóng đi gọi chủ nhiệm Trương Lưu Căn.
Nếu như Trương Yến bị bắt nạt, cô ta cũng gặp tai ương theo, phải biết rằng ngày đầu tiên Trương Yến tới, chủ nhiệm của bọn họ đã mở miệng cảnh cáo cô ta.