Lục Hướng Noãn thấy cô ta khóc cũng không mềm lòng, trái lại miệng giống như ăn thuốc súng, mở miệng nói:
“Tôi không cần mặt mũi, cô cần chắc, ở ngay trước mặt tôi câu dẫn đối tượng của tôi, cô còn có lý không? Hay là để mọi người phân xử giúp cho, là người nào không cần mặt mũi.”
Đều mắng cô như vậy, vừa rồi Lục Hướng Noãn không tiến lên tát cô ta hai cái đã tốt lắm rồi.
“Đồng chí, anh xem người phụ nữ này chính là người đàn bà đanh đá, loại phụ nữ như vậy không thể cần.” Trương Yến thấy mình không nói lại Lục Hướng Noãn, lập tức thay đổi sách lược nhìn về phía Hoắc Cảnh Xuyên.
Xem ra vừa rồi Hoắc Cảnh Xuyên tát còn chưa đủ, ở trước mặt cô như vậy còn dám mách lẻo với Hoắc Cảnh Xuyên.
Con người của Lục Hướng Noãn gặp chuyện gì nghẹn khuất sẽ không nhẫn nhịn, cô lập tức nắm lấy cổ áo của Trương Yến, tát cô ta bốp bốp bốp ba cái.
Còn tát người ta ngay trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên, Lục Hướng Noãn cũng không sợ hãi.
Nếu anh không tiếp nhận được mình bạo lực như vậy, sớm chút tách ra thì hơn, tránh cho tốn thời gian đến cuối cùng vẫn chia tay.
Gương mặt Trương Yến lập tức bị Lục Hướng Noãn đánh đối xứng, chẳng qua lại sưng thành đầu heo.
Trương Yến huhuhu không nói nên lời, nhưng mà khi ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn, giống như là có thể ăn cô.
Lục Hướng Noãn cũng là người không chịu thua, loại chuyện như so mắt từ trước tới nay cô chưa từng sợ, trực tiếp trừng lại cô ta.
Chuyện này khiến Trương Yến tức tới mức luôn kêu oa oa oa oa.
Hoắc Cảnh Xuyên ở bên cạnh hiếm khi thấy cô gái nhỏ có mặt trẻ con như vậy, trong mắt tràn ngập sủng nịch.
Hai bên ầm ĩ ra động tĩnh lớn, rất nhanh dưới mật báo của người bán hàng Tiểu Lý, chủ nhiệm của hợp tác xã mua bán Trương Lưu Căn đã chạy tới.
Khi nhìn thấy em họ nhà mình bị đánh cho gương mặt sưng thành đầu heo, càng thêm tức giận hơn.
Bởi vì anh ta từng đồng ý với cha mẹ của em họ, nhất định sẽ chăm sóc em họ thật tốt, kết quả ai ngờ tới vậy mà em họ bị đánh ở ngay địa bàn của mình.
Xảy ra chuyện như vậy sao Trương Lưu Căn có thể nuốt trôi cục tức này xuống.
“Các người đang làm gì thế?”
Trương Yến vừa thấy anh họ của cô ta tới, giống y như gặp được cứu tinh, nhanh chóng chạy tới trước mặt anh họ cô ta.
“… Huhu… Chính là… Cô ta… Bắt nạt em…” Trương Yến chỉ Lục Hướng Noãn nói.
Còn Hoắc Cảnh Xuyên, đó là người đàn ông cô ta coi trọng, đương nhiên là luyến tiếc để anh chịu khổ.
Khi Trương Lưu Căn nhìn thấy Lục Hướng Noãn, trong mắt hiện lên chút kinh diễm, không nghĩ tới vậy mà trong huyện thành có người phụ nữ đẹp như vậy.
Trương Lưu Căn động lòng.
Mà Trương Yến đương nhiên biết anh họ cô ta có đức hạnh gì, thấy người phụ nữ xinh đẹp như vậy đều không đi nổi.
Nếu là dựa theo bình thường, anh ta thích làm như thế nào thì làm thế đó.
Nhưng bây giờ không được, đặc biệt là hồ ly tinh này còn ra tay tát cô ta.
Không xả cục tức này trong lòng cô ta, cô ta không tên Trương Yến, cho nên cô ta nhấc chân đạp mạnh lên chân Trương Lưu Căn.
Trương Lưu Căn đau tới mức kêu to.
Nhưng thật ra Hoắc Cảnh Xuyên ở bên cạnh cũng là đàn ông liếc mắt một cái nhìn ra được ý nghĩ xấu xa trong đầu Trương Lưu Căn, anh im lặng bảo vệ cô gái nhỏ sau lưng mình, ánh mắt tràn ngập đề phòng nhìn anh ta.
Trận này là đàn ông đấu với nhau, rất rõ ràng Trương Lưu Căn không phải là đối thủ của Hoắc Cảnh Xuyên, chỉ một lát đã bại trận.
Trương Yến tức tới mức mắng thầm trong lòng tên ngu ngốc Trương Lưu Căn này, ánh mắt tràn ngập không cam lòng nhìn Hoắc Cảnh Xuyên.
Lục Hướng Noãn ở bên cạnh thấy rõ phản ứng của Trương Yến, lại liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh cô một cái.
Người đàn ông trêu hoa ghẹo bướm này.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn ánh mắt của cô gái nhỏ nhìn về phía mình, không biết vì sao lại có cảm giác chột dạ, rõ ràng là anh không làm gì.
“Sau này miệng lại không sạch sẽ, miệng phun phân loạn lên như vậy, vậy đừng trách tôi không khách sáo với cô.” Lục Hướng Noãn cảnh cáo Trương Yến.
Đồng thời ánh mắt tràn ngập chán ghét nhìn động vật chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới như Trương Lưu Căn.
Người đàn ông này, trong đầu ngoại trừ thứ kia thì không còn thứ khác sao?
Mà Trương Lưu Căn đã sớm bị Lục Hướng Noãn câu hồn không biết chạy đi đâu, thậm chí trong đầu còn ảo tưởng mấy chuyện trên giường đất.