Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 700 - Chương 700: Đói Không, Hay Là Anh Nấu Bát Mì Cho Em Nhé

Không xác định Chương 700: Đói không, hay là anh nấu bát mì cho em nhé

Ngoài ra còn rót cốc nước cho Lục Hướng Noãn.

Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên bận trước bận sau, trán chảy đầy mồ hôi lạnh thì mí mắt cong cong.

Nếu Hứa Nhạc ở đây, chắc chắn sẽ vỗ đùi chỉ vào Hoắc Cảnh Xuyên nói, đây mới là người đàn ông tốt thương phụ nữ.

Còn tên Lâm Hạo ăn cơm nhão cơm tới há miệng, áo tới vươn tay, cái chổi rơi xuống đất cũng không dựng lên, người nào gả cho anh ta là người xui xẻo tám đời.

Người yêu thương bạn, đều để mọi chuyện của bạn trong lòng.

Người không yêu bạn, thì làm mọi việc đều có lệ.

Hoắc Cảnh Xuyên bận việc xong, trên trán đã thấm mồ hôi mỏng, anh đi đến trước mặt Lục Hướng Noãn:

“Đói không, hay là anh nấu bát mì cho em nhé?”

Lục Hướng Noãn lắc đầu, mới ăn cơm trưa xong, Hoắc Cảnh Xuyên còn luôn gắp đồ ăn vào bát cô, ăn đến no căng, đến bây giờ còn chưa tiêu hóa hết.

Hoắc Cảnh Xuyên chỉ có thể nhìn khắp quanh phòng, tìm công việc cho mình.

Đột nhiên Hoắc Cảnh Xuyên thấy được quần áo bẩn của Lục Hướng Noãn thay tối qua chưa giặt, nên nhấc chân đi qua cầm lấy.

Mà Lục Hướng Noãn đang uống nước đường đỏ không cẩn thận liếc tới Hoắc Cảnh Xuyên.

Khi cô thấy rõ thứ Hoắc Cảnh Xuyên cầm trong tay, gương mặt nhỏ phiếm hồng, thậm chí còn lan tràn tới lỗ tai.

Bởi vì trong đống quần áo bẩn thay ra còn có đồ lót của cô.

Từ sau khi hai người xác định quan hệ, Hoắc Cảnh Xuyên cũng giặt áo, quần,a so len, tất giúp cô nhiều lần, ga trải giường vỏ chăn không cẩn thận dính máu khi tới tháng.

Nhưng không có một ngày giống như hôm nay.

“Hoắc Cảnh Xuyên.”

“?” Hoắc Cảnh Xuyên đột nhiên bị gọi nhìn gương mặt Lục Hướng Noãn đỏ một cách kỳ lạ, cho rằng cô đi ra ngoài bị cảm lạnh.

Anh nhanh chóng để quần áo sang một bên, kết quả đồ lót trong đống quần áo bẩn kia trùng hợp rơi xuống đất.

Hoắc Cảnh Xuyên cuống quýt nhặt lên, khi thấy rõ thứ trong tay anh là gì, gương mặt già đỏ bừng, đôi mắt trong lúc nhất thời không biết nên nhìn chỗ nào.

Mà Lục Hướng Noãn xấu hổ tới mức muốn tìm khe đất chui vào.

Đúng là mất mặt muốn chết.

Lục Hướng Noãn không kịp nghĩ nhiều nhanh chóng vươn tay đoạt lấy đồ trong tay Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng không ngờ không đoạt được.

“Hoắc Cảnh Xuyên, đưa cho em.”

Gương mặt già của Lục Hướng Noãn đỏ bừng.

Nhưng Hoắc Cảnh Xuyên không đi theo sắp xếp thông thường, trực tiếp vươn tay kiểm tra trán Lục Hướng Noãn:

“Kỳ lạ, trán không nóng mà, sao mặt lại đỏ như vậy.”

Nhưng mà nếu cẩn thận lắng nghe, có thể nghe ra được giọng nói mất tự nhiên của Hoắc Cảnh Xuyên.

Cô là xấu hổ muốn chết, đâu phải bị cảm.

Lục Hướng Noãn lập tức đẩy tay đặt trên trán Hoắc Cảnh Xuyên ra, gương mặt mất tự nhiên nói:

“Không bị bệnh, mau đưa đồ cho em.”

“Thật sự không bị bệnh sao?” Rất rõ ràng, Hoắc Cảnh Xuyên còn đang rối rắm.

“Ừm, em là bác sĩ, cơ thể em thế nào em biết rất rõ, mau đưa đồ cho em.”

Rất rõ ràng, Lục Hướng Noãn không muốn rối rắm trong chuyện này nữa.

Cô chỉ muốn lấy lại đồ của mình.

Hoắc Cảnh Xuyên thấy cô gái nhỏ thật sự không sao, thì không còn rối rắm nữa.

“Em cứ ngồi yên trên giường đất đi, anh đi giặt sạch quần áo lại nói.”

“Hoắc Cảnh Xuyên, em tự mình giặt.”

Hoắc Cảnh Xuyên quá cao, cho dù Lục Hướng Noãn kiễng chân cũng không với tới.

“Nước lạnh, chúng ta sớm muộn gì cũng là người một nhà, em phải làm quen dần đi.” Giọng nói của Hoắc Cảnh Xuyên hơi nghẹn ngào.

Quen cái đầu anh, Lục Hướng Noãn bị anh chọc tức không biết nên làm gì mới tốt.

Mà trong tay Hoắc Cảnh Xuyên là đồ lót nhỏ, anh tiện tay ôm hết đống quần áo bẩn lên, sau đó đi ra ngoài giặt.

Lục Hướng Noãn có dáng vẻ như thế giới bị hủy diệt nhìn Hoắc Cảnh Xuyên đi xa, cuối cùng có tư thế mặc kệ tất cả.

Tùy anh vậy.

Chẳng qua trái tim của cô đập rất nhanh.

Hoắc Cảnh Xuyên nhìn đồ lót trong tay, nghĩ tới eo nhỏ một tay có thể ôm hết của cô, hơi thở trở nên dồn dập hơn mấy phần.

Trong đôi mắt cũng nhiễm tình dục.

Eo nhỏ như thế, sau này sao chịu nổi anh ôm lấy.

Hoắc Cảnh Xuyên càng nghĩ càng khó chịu, cuối cùng anh chỉ có thể nhắm mắt giặt sạch đồ lót nhỏ trong tay mấy lần mới từ bỏ.

Đợi giặt quần áo xong, khi bưng ra ngoài phơi trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên lại trải qua một trận giãy giụa.

Chẳng qua lần này vô cùng bất hạnh, máu mũi chảy ra, Hoắc Cảnh Xuyên cảm thấy vô cùng mất mặt chỉ có thể nhanh chóng lau sạch máu mũi.

Nếu không quần áo anh mới giặt xong sẽ gặp tai ương mất.

Đợi khi Hoắc Cảnh Xuyên giặt quần áo xong, Lục Hướng Noãn đã nằm trên giường đất ngủ.

 


Bình Luận (0)
Comment