Hoắc Đại Khánh nhìn thấy máu trên người Hoắc Cảnh Xuyên, đương nhiên là biết anh bắt được trên núi, nhưng ông ấy không nói gì, mà gọi lão đại lão nhị tới giúp đỡ xử lý con heo này.
Nếu không bị người trong đội thấy được thì không hay.
Kết hôn đếm ngược còn ba ngày.
Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn lấy chứng nhận trong đội phê, đến huyện thành.
Hai người đến tiệm chụp ảnh trước, cầm bức ảnh mới chụp kia đến công xã đăng ký.
Công xã có văn phòng chuyên xử lý đăng ký kết hôn, gọi là phòng đăng ký hôn nhân.
Khi Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên tới, đã có một đôi đang đăng ký ở trong phòng, cho nên hai người ngồi trên ghế ở cửa đợi.
“Anh khẩn trương à?” Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên toàn thân đã sắp run thành cái sàng hỏi.
“Không khẩn trương.” Hoắc Cảnh Xuyên sĩ diện vội phủ nhận.
“Vậy anh run cái gì.”
Hoắc Cảnh Xuyên nghe thấy những lời này gương mặt lập tức cứng đờ, ánh mắt tràn ngập u oán nhìn cô gái nhỏ.
Không đúng, lại đợi thêm một lát, chính là vợ anh, nghĩ như vậy trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên trở nên nóng bỏng.
Lục Hướng Noãn thấy thế cũng không trêu ghẹo anh nữa, bởi vì bản thân cô cũng không tốt hơn chỗ nào.
Ngày hôm qua cả đêm không ngủ, buổi sáng dậy lộ rõ quầng thâm mắt, căn bản không có biện pháp ra cửa gặp người, bất đắc dĩ cô chỉ có thể bôi phấn lên mặt.
Lục Hướng Noãn không nghĩ tới đến nơi này năm thứ hai, mình đã gả đi.
Nói ra giống y như một giấc mơ.
Rất nhanh, đôi tình nhân đăng ký trước bọn họ đã cầm hai tờ giấy đi ra, Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên nhanh chóng đứng dậy đi vào.
Bởi vì có Lưu Thúy dặn dò trước, cho nên khi tới đây Lục Hướng Noãn đặc biệt mang theo nửa cân kẹo sữa thỏ trắng tới.
Hôm nay là ngày lành, Lục Hướng Noãn vui.
Sau khi vào phòng, cô đưa túi kẹo cho nhân viên công tác đăng ký kết hôn trước.
“Cho mọi người ăn ngọt miệng, thêm không khí vui vẻ.”
Trước đây khi có đôi tình nhân trẻ tới đăng ký kết hôn đều sẽ nhét kẹo cho bọn họ, nhân viên công tác đã tập mãi thành thói quen.
Làm nghề này của bọn họ, không thiếu kẹo ăn.
Nhưng mà không có ai hào phóng như đôi vợ chồng son trước mặt, nhìn khoảng nửa cân, trọng điểm còn là kẹo sữa thỏ trắng.
Kẹo sữa thỏ trắng, ở hợp tác xã mua bán bán rất đắt.
Trong lúc nhất thời, ý cười trên mặt nhân viên công tác cũng tăng thêm mấy phần.
Sau khi nhận lấy giấy chứng nhận trên tay hai người, khi thấy Hoắc Cảnh Xuyên còn là quân nhân, trên mặt có thêm kính nể bắt đầu xử lý.
Ba phút sau, giấy chứng nhận kết hôn của Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên mới mẻ còn nóng hổi ra lò.
Thời buổi này giấy chứng nhận kết hôn không giống với hiện đại, là hai tờ giấy, nói một cách chính xác là hai tờ giấy khen.
Trên giấy chứng nhận kết hôn không chỉ có tên hai người, còn có một câu trích lời: “Nhân dân, chỉ có nhân dân mới là động lực sáng tạo ra lịch sử thế giới.”
Bên cạnh còn có chân dung của một vĩ nhân, nhìn qua vô cùng khí phách.
Nhân viên công tác nhìn hai người trước mặt, miệng vô cùng ngọt nói: “Chúc hai vị tình cảm tốt đẹp lâu dài, sớm sinh quý tử.”
“Cảm ơn.” Hoắc Cảnh Xuyên phá lệ nói lời cảm ơn.
Ngay sau đó, hai người cầm giấy chứng nhận kết hôn đi ra ngoài.
Mới ra khỏi cửa công xã, Hoắc Cảnh Xuyên lập tức cất giấy chứng nhận kết hôn của mình và cả Lục Hướng Noãn, nói hoa mỹ là sợ cô làm rơi mất, mình sẽ bảo quản thay cô.
Lục Hướng Noãn đâu có khả năng không nhìn ra được tâm cơ trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên, nhưng mà cô không vạch trần.
“Vợ.”
…
Hoắc Cảnh Xuyên giống như đi rồi, vẫn luôn lặp lại chữ này trước mặt Lục Hướng Noãn, Lục Hướng Noãn nghe mà đau cả đầu.
Nhưng mà nhìn Hoắc Cảnh Xuyên vui vẻ y như kẻ ngốc, cô lựa chọn câm miệng.
Anh vui là được.
Nhưng mà cô cũng vui.
Chỉ trong nháy mắt, đã tới buổi tối trước ngày kết hôn.
Không chỉ người Vương gia tới đây trước tiên, ngay cả Vương Giải Phóng và Vương Hiểu Linh cũng tới.
Hai vợ chồng già Vương Quốc An đưa thêm đồ cho Lục Hướng Noãn là 100 tệ, còn có hai cái chăn.
Lưu Thúy vốn định chuẩn bị tủ bàn… nhưng suy xét đến Lục Hướng Noãn sắp phải đi tùy quân, mấy thứ này không tiện mang chỉ có thể đổi thành tiền.
Sau này tới nơi đó, hai người có cần gì dùng tiền mua là được, phụ nữ có tiền sẽ có tự tin hơn.
Mà hai vợ chồng Lý Tiểu Uyển cũng chuẩn bị 100 tệ, còn có một bộ quần áo, xem như là tâm ý của anh trai chị dâu.