Nhưng mà khi cô còn chưa ổn định lại, lại bị Hoắc Cảnh Xuyên lôi kéo tiếp tục làm chuyện không biết xấu hổ kia.
Ngày hôm sau tỉnh lại.
Chân Lục Hướng Noãn mềm nhũn không đi nổi đường, mà trên lưng Hoắc Cảnh Xuyên còn có thêm mấy vết máu, đều là Lục Hướng Noãn cào.
Hoắc Cảnh Xuyên xin nghỉ một tháng sắp tới thời hạn, người trong đội cũng biết Lục Hướng Noãn sắp đi theo Hoắc Cảnh Xuyên đi tùy quân, cho nên hôm nay có rất nhiều người tới cửa tìm cô khám bệnh.
Cửa Hoắc gia chen đầy người tiến đến khám bệnh.
Lục Hướng Noãn thấy như vậy không được, cho nên bàn bạc với Hoắc Đại Khánh bảo người tới khám bệnh đến khu đất trống để phơi lương thực, tiện cho cô khám.
Hoắc Đại Khánh đồng ý, còn tìm Quách Cẩu Tử và Vương Chí Thành sắp xếp khám bệnh.
Lục Hướng Noãn khám xong hết đợt này tới đợt khác, lúc này cô căn bản không có thời gian nghỉ ngơi, ngay cả ăn cơm trưa cũng là ăn vội vàng cho qua bữa.
Không chỉ Hoắc Cảnh Xuyên đau lòng muốn chết, ngay cả hai vợ chồng già Hoắc Đại Khánh cũng đau lòng, khuyên nhủ cô mau đi nghỉ ngơi.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn lại cố chấp kiên trì khám cho mọi người, người Hoắc gia không có biện pháp, chỉ có thể ở bên cạnh tiếp tục giúp đỡ.
Người tới khám bệnh phần lớn là người lớn tuổi, vừa lớn tuổi sẽ xuất hiện nhiều bệnh, không phải là không thoải mái chỗ này, thì không thoải mái chỗ kia.
Trước đây khi chưa có Lục Hướng Noãn, bọn họ đều nghiến răng chịu đựng, dù sao bọn họ không có tiền đến bệnh viện huyện thành khám bệnh.
Từ khi đại đội Hồng Kỳ có Lục Hướng Noãn biết y thuật, chỉ cần bọn họ cảm thấy không thoải mái, sẽ chạy đến văn phòng đại đội tìm Lục Hướng Noãn kê thuốc.
Hiện giờ Lục Hướng Noãn sắp đi, bọn họ phải để cô khám trước, kiếm ít thuốc để ở nhà.
Nếu sau này không thoải mái, thì lấy ra uống.
Ngoài ra một phần nhỏ tới đây khám bệnh là phụ nữ từng sinh con trong đại đội, nhưng mà đều không phải là vấn đề gì lớn, chỉ là bệnh phụ khoa do không chú trọng vệ sinh.
Lục Hướng Noãn bốc thuốc cũng là trị ngọn không trị gốc, quan trọng là phải chú ý vệ sinh cá nhân, nếu không uống nhiều thuốc tới mấy cũng uổng phí.
Cho nên khi Lục Hướng Noãn khám bệnh cho mọi người xong, lại không rảnh lo nghỉ ngơi bảo Hoắc Đại Khánh tụ tập phụ nữ thành niên trong đội lại, giảng giải tuyên truyền vệ sinh sinh lý cho bọn họ.
Vậy mà bây giờ mọi người mới biết hóa ra trước sau khi làm chuyện đó đều phải tắm rửa, nếu không phía dưới dễ sinh bệnh.
Chẳng trách mỗi lần bọn họ làm xong phía dưới sẽ không thoải mái, ngứa đến mức bọn họ muốn cào tim cào phổi.
Trong lúc nhất thời bọn họ như mở ra cánh cửa mới, cho nên bắt đầu từ lúc này, ở đại đội Hồng Kỳ mỗi khi chồng muốn hiến lương, đều bị vợ mình đuổi đi rửa sạch chỗ đó mới có thể lên giường đất.
Tóm lại là khiến đám đàn ông trong đội khổ không nói nổi.
Nhưng mà bọn họ không dám nói gì, dù sao không rửa thì không cho ngủ, nếu là như vậy sao đám đàn ông huyết khí phương cương như bọn họ có thể chịu nổi.
Lục Hướng Noãn mệt mỏi cả ngày không còn sức lực nói chuyện, tắm rửa qua loa xong thì nằm lên giường đất, cơm tối cũng không ăn nhiều.
Vương Quế Anh nhìn thấy Lục Hướng Noãn ăn ít như vậy, thì hơi đau lòng.
Cho nên bà ấy lấy hai quả trứng gà trong ổ gà ra, đánh tan thêm ít muối, sau đó đổ nước nóng vào, cuối cùng lại thêm hai giọt dầu mè, gọi Hoắc Cảnh Xuyên tới bảo anh đưa qua cho Lục Hướng Noãn.
“Mẹ làm nước trứng gà cho em uống, em uống xong hãy ngủ tiếp.”
Hoắc Cảnh Xuyên đặt bát bên giường đất, sau đó xắn tay áo lên, chuyên tâm xoa bóp bả vai cho Lục Hướng Noãn nằm trên giường đất, trong lòng không có một chút ý nghĩ xấu xa.
Chủ yếu là anh cảm thấy vợ mình đã mệt mỏi cả ngày.
Lực trên tay Hoắc Cảnh Xuyên có độ mạnh nhẹ, xoa Lục Hướng Noãn vô cùng hài lòng, cơ thể thả lỏng không ít:
“Lát nữa lại uống, hiện giờ không có khẩu vị.”
Lục Hướng Noãn vừa dứt lời, còn dùng tay ra hiệu muốn xoa eo.
Hôm nay ngồi trên ghế cả ngày, hiện giờ không chỉ bả vai chua xót, eo mông còn đau.
Hoắc Cảnh Xuyên lập tức hiểu ra, anh chuyển tay đặt lên bả vai Lục Hướng Noãn sang bên hông, chuyên tâm xoa eo.
Eo của Lục Hướng Noãn rất nhỏ, nhỏ đến mức một tay của Hoắc Cảnh Xuyên là có thể ôm lấy.
Hoắc Cảnh Xuyên xoa một lát trong lòng dâng trào lửa nóng, cũng may lý trí vẫn còn, cuối cùng cũng dụi tắt lấy nó.
Hôm nay vợ đã mệt mỏi cả ngày, đợi hôm nào tìm cơ hội anh đòi lại cả gốc lẫn lãi mới được.