Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 794 - Chương 794: Làm Quen

Không xác định Chương 794: Làm quen

Hoắc Cảnh Xuyên nói tình hình cơ bản trong đội cho Lục Hướng Noãn nghe, còn không quên bổ sung một câu:

“Sau này trong nhà thiếu cái gì, em nói với anh để anh mua.”

Vợ anh say xe, ngồi xe lâu sẽ khó chịu.

Lục Hướng Noãn gật đầu đồng ý, ngay sau đó giải quyết cơm sáng.

Cơm là Hoắc Cảnh Xuyên lấy ở nhà ăn, hai bát cháo gạo kê, một phần khoai tây xào, một phần cải thảo xào cay, còn có bốn cái bánh bột ngô, nhưng phải mất tiền.

Hiện giờ Hoắc Cảnh Xuyên là cấp đoàn, ăn cơm ở nhà ăn phải nộp tiền cơm định kỳ, binh sĩ thì không cần nộp.

Đối với một đống đồ ăn như vậy, ăn no cũng không ăn hết, Lục Hướng Noãn trải qua cuộc sống thoải mái đột nhiên ăn một lần còn ăn chưa quen.

Nhưng tuân theo nguyên tắc không được lãng phí lương thực, cô vẫn kiên trì ăn hết nửa cái bánh bột ngô.

“Đợi hôm nay đi mua đồ, sau này chúng ta tự nấu ở nhà.” Hoắc Cảnh Xuyên nhìn ra được Lục Hướng Noãn không quen ăn đồ ăn trước mắt, an ủi cô.

Lục Hướng Noãn gật đầu đồng ý, mỗi ngày ăn đồ ăn ở nhà ăn, dạ dày của cô thực sự không chịu nổi.

Hơn nữa mỗi ngày Hoắc Cảnh Xuyên còn phải huấn luyện, ăn mấy thứ không có thịt như thế sẽ không đủ dinh dưỡng.

Đồ ăn của bộ đội trong thập niên 60 không thể so được với hiện đại, đồ ăn vĩnh viễn là ba món, khoai tây, cải thảo, củ cải trắng, không có chút thịt nào, giống như là đồ ăn đun nước.

Món chính là cháo gạo kê, bánh bột ngô, còn có bánh xốp bột ngô.

Hai người ăn cơm xong, Hoắc Cảnh Xuyên đi rửa sạch hộp cơm, sau đó dẫn theo Lục Hướng Noãn đi ra ngoài ngồi xe.

Dọc theo đường đi có rất nhiều người, Hoắc Cảnh Xuyên đều giới thiệu cho Lục Hướng Noãn.

Chưa tới nửa ngày, toàn bộ quân khu đều biết vợ của Hoắc Cảnh Xuyên theo tùy quân.

Quan trọng là còn xinh đẹp, còn đẹp hơn diễn viên chính ở đoàn văn công mấy phần.

Trong lúc nhất thời người chưa từng gặp Lục Hướng Noãn, trong lòng đều vô cùng tò mò.

“Em dâu, hai em cũng đến huyện thành à.” Trình Hiểu Yến nhìn thấy Lục Hướng Noãn, vội vàng gọi cô tới ngồi cùng.

Người khác thấy Trình Hiểu Yến quen cô, đều vội vàng nhường vị trí cho Lục Hướng Noãn.

Còn Hoắc Cảnh Xuyên thì ngồi ở vị trí phụ cạnh tài xế, bởi vì phía sau đều là phụ nữ, anh không tiện.

Nhưng mà có Trình Hiểu Yến ở đây, anh cũng yên tâm.

Trương Cải Liên nhìn Lục Hướng Noãn, càng nhìn càng thấy thích:

“Em là vợ của đoàn trưởng Hoắc đúng không, trông thật xinh đẹp. Chị là vợ của chính ủy Vương, nếu em ở nhà nhàn rỗi nhàm chán, có thể đến nhà chị tìm chị.”

Hiện giờ cuối cùng Trương Cải Liên cũng biết vì sao Hoắc Cảnh Xuyên quyết tâm, cho dù không cần tiền đồ cũng phải cưới cô gái nhỏ này.

Nếu là cô ấy, cô ấy cũng ước gì cưới cô gái nhỏ này về nhà, cung phụng thật tốt.

Dáng vẻ này, chỉ nhìn thôi cũng là một loại hưởng thụ.

Lục Hướng Noãn lễ phép chào hỏi cô ấy.

Ngay sau đó Trình Hiểu Yến cũng không nhàn rỗi giới thiệu vợ mấy đoàn trưởng cho Lục Hướng Noãn.

Làm quen nhiều người một chút, tóm lại là không sai.

Khi xe sắp rời đi, Hồ Ái Hương vội vàng lên xe.

Trương Cải Liên nói: “Ái Hương, sao hôm nay cô tới muộn như vậy, tôi còn tưởng là cô không tới cơ.”

“Sao lại không tới, tôi chính là nghe nói hôm nay hợp tác xã mua bán sẽ có một đám vải bị lỗi cần xử lý, tôi còn muốn mua mấy thước làm đồ lót cho lão Lưu nhà tôi.” Một đường chạy vội như vậy, Hồ Ái Hương mệt đến mức nói chuyện còn thở dốc.

Hợp tác xã mua bán bán vải lỗi không cần phiếu, đa số quân tẩu đi hôm nay đều là vì chuyện này.

Trương Cải Liên vui tươi hớn hở nói: “Đi cùng tôi đi, không biết chúng ta tới có còn hay không.”

Hồ Ái Hương vừa định mở miệng, kết quả ánh mắt liếc tới Lục Hướng Noãn bên cạnh Trình Hiểu Yến, kinh ngạc đến hít sâu một hơi.

Cô gái đẹp như vậy, sao cô ấy chưa từng gặp ở khu người nhà?

Vẫn là Trương Cải Liên quen Hồ Ái Hương, nhìn thấy cô ấy nhìn chằm chằm Lục Hướng Noãn, nên nhanh chóng giới thiệu cho cô ấy:

“Đây là vợ Tiểu Hoắc, Lục Hướng Noãn, ngày hôm qua mới tới, có lẽ là cô chưa gặp cô ấy.”

Ngay sau đó lại xoay người giới thiệu cho Lục Hướng Noãn: “Đây là vợ của sư trưởng Lưu, Hồ Ái Hương, Tiểu Hoắc là cấp dưới của chồng cô ấy.”

Hồ Ái Hương vẫn luôn hi vọng Hoắc Cảnh Xuyên sống tốt, nhìn thấy anh cưới được vợ đẹp như vậy, trong lòng vui sướng muốn chết.

“Hướng Noãn, tối hôm nay em và Tiểu Hoắc tới nhà chị dâu ăn cơm đi, chị dâu làm đồ ăn ngon cho em. Em đừng từ chối, nếu không chị bảo chồng chị tự mình đến nhà gọi hai đứa.”

 


Bình Luận (0)
Comment