Phải biết rằng thời buổi này thanh danh của phụ nữ rất quan trọng, cô ta chết đi không quan trọng, đến lúc đó liên lụy con trai mình không cưới được vợ, ông ta không ôm được cháu nội mới lớn chuyện.
“Mày có nói hay không, mày không nói hôm nay tao đánh chết mày.” Lục Quốc Khánh cởi giày trên chân ông ta ra, nắm trong tay đánh mạnh lên người Lục Thải Liên.
Ông ta muốn nhìn xem, hôm nay là quyền của ông ta cứng, hay là miệng cô ta cứng.
Mà Lục Hướng Noãn không ăn nổi cơm, lấy một nắm hạt dưa trong không gian ra, vừa cắn hạt dưa vừa xem diễn.
Rảnh rỗi còn ở bên cạnh chỉ điểm cho Lục Quốc Khánh, ra tay phải nhanh chuẩn tàn nhẫn.
Mà Vương Phượng Kiều bị chọc tức nhe răng nhếch miệng trừng Lục Hướng Noãn đang xem náo nhiệt một cái, sau đó chạy tới ngăn cản.
“Nếu cô còn dám che chở cho nó, cô lập tức dẫn theo nó cút ra ngoài cho tôi, ông đây không có đứa con gái mất mặt như vậy.”
“Cô ta không phải là con gái của ông, cô ta là con của Vương Phượng Kiều và người đàn ông khác, ông cùng lắm là cha dượng mà thôi, đồ ngốc.” Thấy ông ta mơ màng hồ đồ, Lục Hướng Noãn nhanh chóng chỉ vị trí của mình cho ông ta.
Không biết Lục Quốc Khánh có nghe được hay không, dù sao chính là ra tay càng lúc càng tàn nhẫn, Vương Phượng Kiều cũng không dám tiến lên kéo, chỉ có thể thúc giục con gái mau nói tên người đàn ông kia ra.
Cuối cùng Lục Thải Liên không chịu nổi nói ra, lúc này Lục Quốc Khánh mới dừng tay, Vương Phượng Kiều đau lòng chạy nhanh tới ôm con gái.
Ngay sau đó dưới ép hỏi của Lục Quốc Khánh, Lục Thải Liên không thể không nói chuyện của hai người ra.
Khi nghe được Lục Thải Liên đã ngủ với người đàn ông kia, Lục Quốc Khánh tức tới mức tiện tay nắm lấy bát trên bàn ném về phía cô ta.
Mà bên Lục Hướng Noãn giống như quần chúng ăn dưa nghe hăng say, hạt dưa dưới lòng bàn chân đã chất cao giống y như ngọn núi nhỏ.
Đúng là ngu ngốc, người đàn ông kia hoa ngôn xảo ngữ mấy câu đã lừa được cô ta giao mình, không nói tới người nọ đi làm ở xưởng chế biến thịt, chỉ riêng gương mặt này của Lục Thải Liên cũng khó mà lấy về, xem ra thông minh của Vương Phượng Kiều không di truyền được cho cô ta chút nào. vipTruyenGG.com - ebook truyện giá rẻ
Chậc chậc chậc, sau này có lúc cô ta khóc, chuyện này cũng không cần cô tự mình ra tay.
Cuối cùng Vương Phượng Kiều khóc lóc thấp hèn cầu xin, thái độ của Lục Quốc Khánh mới miễn cưỡng tốt hơn chút.
Bảo Lục Thải Liên hai ngày này dẫn người tới nhà, định hôn sự ra.
Nhưng mà trong lòng ông ta có tính toán, đến lúc đó đòi nhà trai khoản lễ hỏi lớn, mới không tính là phí công nuôi dưỡng cô ta.
Lúc này Lục Thải Liên mới may mắn tránh được một kiếp, Lục Hướng Noãn thấy không còn náo nhiệt để xem, để lại hạt dưa đầy đất vỗ mông về phòng.
Cô lấy lọ thuốc ngủ trong không gian ra, lấy mười viên sau đó tìm cái gậy đập nát nó thành bột, tìm cái túi đựng vào.
Đợi thêm một lát nhận thấy bên ngoài không có động tĩnh Lục Hướng Noãn mới mở cửa, nhìn lướt qua phát hiện đồ đầy phòng khách nhưng không có ai, cô rón rén ra ngoài đổ hết bột phấn vào nước.
Sau đó làm như không có việc gì quay về phòng mình, bởi vì mấy ngày nay cô vẫn luôn quan sát thói quen của hai vợ chồng Lục Quốc Khánh, mỗi đêm trước khi ngủ bọn họ luôn uống rất nhiều nước.
Nhưng mà cô cố ý mở hé cửa, chính là dễ bề quan sát động tĩnh bên ngoài, nhỡ đâu chiêu này không thành công, cô lại bắt đầu dùng kế hoạch dự phòng của cô.
Bởi vì cô không muốn ở lại căn nhà ghê tởm này một chút nào, chuẩn bị nhiều ngày như thế, cũng nên khiến cô có chút thu hoạch.
“Bình thường mẹ nói với con thế nào, lần đầu tiên của phụ nữ rất trân quý…” Vương Phượng Kiều đi cùng con gái tới bệnh viện trở về, dọc đường đi vẫn luôn lải nhải.
Mà Lục Thải Liên nghe lỗ tai mọc kén: “Mẹ có thấy phiền không.”
“Con nhóc chết tiệt này, mẹ nói như vậy không phải là vì tốt cho con ư, sao con không hiểu nỗi khổ tâm của mẹ?” Sao bà ta lại sinh ra đứa con gái không bớt lo như vậy.
“Tốt với con, thì mẹ đừng nhiều lời nữa.” Lục Thải Liên tin tưởng vững chắc lựa chọn của mình không sai.
Anh Ngưu yêu cô ta, hơn nữa anh ta cũng đã nói, không lâu nữa sẽ ngả bài với trong nhà, cưới cô ta về nhà.
Còn nữa, váy trên người cô ta là anh ta đặc biệt mang từ Hải Thị về cho cô ta, ở chỗ bọn họ không có.
Hơn nữa mấy ngày nay còn mỗi ngày dẫn theo cô ta đến tiệm ăn, nếu không sao mình có thể để anh ta chiếm tiện nghi như vậy.