Người nào là khách hàng mục tiêu của anh ta, Vạn Tân Vũ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Ví dụ như vị trước mặt này, tuy cô đã cố gắng ngụy trang, nhưng anh ta vẫn có thể nhìn ra được sơ hở.
Ví dụ như làn da sau tai cô chênh lệch màu quá nhiều với màu mặt, còn có nốt ruồi đỏ sau tai…
Nghe anh ta nói như vậy, Lục Hướng Noãn vẫn không buông lỏng cảnh giác, ánh mắt nhìn người xa lạ này từ trên xuống dưới, một lát sau cô nói:
“Có sữa bột không? Sữa mạch nha cũng được.”
Vạn Tân Vũ dùng tay múa may một lát: “Thứ cô muốn đều có, chẳng qua giá…”
“Giá dễ nói.”
Thấy cô sảng khoái như vậy, Vạn Tân Vũ cũng vui vẻ: “Cô muốn mấy hộp?”
Lục Hướng Noãn nhanh chóng suy nghĩ, rồi mở miệng nói: “Hai hộp sữa bột, bốn hộp sữa mạch nha, anh có không?”
“Có, cô đến cửa ra đợi tôi 10 phút.”
Sau khi thấy Lục Hướng Noãn gật đầu, Vạn Tân Vũ lập tức rời đi.
Cách thời gian ước định còn 2 phút, Vạn Tân Vũ chạy tới, tay còn xách hai túi to.
Đối với hành động tuân thủ thời gian của anh ta, Lục Hướng Noãn rất thưởng thức.
Hai người cũng không lề mề, một tay giao tiền một tay giao hàng, cuối cùng Lục Hướng Noãn lấy 36 tệ mua đồ trong tay anh ta.
Vạn Tân Vũ thấy cô sảng khoái như vậy, khi trả tiền đôi mắt không chớp một cái, đi thẳng vào vấn đề giới thiệu mình:
“Đồng chí, tôi tên là Vạn Tân Vũ, sau này có cần gì có thể tới chợ đen tìm tôi bất cứ lúc nào.”
“Có lẽ không có cơ hội này.”
Giác quan thứ sáu của Lục Hướng Noãn nói cho cô, người đàn ông này rất nguy hiểm, cô phải cách xa.
Trực giác của cô luôn không sai.
Vạn Tân Vũ nghe cô nói như vậy, cúi đầu cười một cái, nữ đồng chí này đúng là thú vị:
“Chuyện đó thì khó mà nói.”
Lục Hướng Noãn còn phải vội đến bưu cục gửi đồ, cho nên không rảnh ba hoa với anh ta, nói tạm biệt xong thì rời đi.
Lục Hướng Noãn đi xa mấy bước, bên tai đột nhiên truyền tới giọng nói tràn ngập từ tính:
“Cô nhóc, lần sau trang điểm thì trang điểm cả sau lỗ tai nữa, sau này cũng không gặp được người tốt bụng như tôi nữa đâu.”
Đợi Lục Hướng Noãn dừng lại quay đầu nhìn, phát hiện người kia đã quay lưng về phía cô đi xa.
Lục Hướng Noãn vươn tay sờ sau tai theo bản năng, là cô quá sơ suất.
Lần này coi như là giáo huấn, loại sai lầm như vậy lần sau không thể tái phạm.
Lục Hướng Noãn còn chưa biết chính là, bánh răng vận mệnh chuyển động vào lúc này.
Sau đó Lục Hướng Noãn đẩy xe đạp rời đi, cô tìm một ngõ cụt không có ai, sau khi xác nhận xung quanh không có ai mới tiến vào không gian.
Cẩu kỷ phơi khô, táo đỏ Tân Cương đều được cô tìm ra chia làm hai phần.
Đường đỏ cho dù là sản phụ hay thai phụ đều tốt, nghĩ tới đều là thứ bọn họ cần, Lục Hướng Noãn lại cho mỗi túi nửa cân.
Ngoài ra Lục Hướng Noãn lại đặt sáu thước vải vào trong.
Sữa bột Vương Hiểu Linh tạm thời không dùng được, cho nên trong túi gửi cho Vương Quốc An ngoại trừ hai hộp sữa bột, đồ còn lại trong hai túi đều giống nhau.
Ở thời buổi hiện giờ mấy thứ mà cô lấy ra, đã xem như là quà tặng tốt nhất.
Lục Hướng Noãn không muốn quá mức khác người, theo quy củ thì hơn.
Lục Hướng Noãn uống một cốc trà trái cây mát lạnh cho mát xong thì ra không gian, rồi đạp xe tới bưu cục.
Hai mươi phút sau Lục Hướng Noãn gửi đồ xong ra khỏi bưu cục, chẳng qua xe đạp cô đặt ở cửa đã không còn, cô còn khóa nó.
Lục Hướng Noãn vội vàng nhìn quanh bốn phía, phát hiện cách cô không xa có người đang đạp xe cô.
Còn vì sao Lục Hướng Noãn có thể liếc mắt một cái nhận ra được là xe của cô, nguyên nhân là Hoắc Cảnh Xuyên buộc một cái đệm hoa ở ghế sau, ở trong đám người không phải màu tro đen thì chính là màu xanh quân đội trông rất bắt mắt.
Lục Hướng Noãn vội vàng đuổi theo, vừa chạy vừa gân cổ lên gào khan: “Bắt ăn trộm…”
“… Người phía trước ăn trộm xe của tôi… Bắt kẻ trộm xe đạp…”
Một chiếc xe đạp nhãn hiệu phượng hoàng, không tính phiếu cũng đến 150 tệ, là tiền trợ cấp ba tháng không ăn không uống của Hoắc Cảnh Xuyên.
Tốn nhiều tiền như vậy, Lục Hướng Noãn phải bắt được tên trộm xe của mình.
Tên trộm vốn có tật giật mình thấy Lục Hướng Noãn không thuận theo không buông tha như vậy, chỉ có thể dùng hết sức lực bú sữa liều mạng đạp về trước, muốn bỏ lại Lục Hướng Noãn ở phía sau.
Dù sao đây là lần đầu tiên anh ta làm trộm, không thể bị bắt.
Nhưng mà anh ta xem nhẹ lòng nhiệt tình của quần chúng thời buổi này cùng với Lục Hướng Noãn đuổi theo không bỏ, khoảng cách nhanh chóng bị kéo lại gần.