[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 154 - Chuong 154: Tim Viec (3)

Chuong 154: Tim viec (3) Chuong 154: Tim viec (3)Chuong 154: Tim viec (3)

Ô Đào cũng chỉ cười cười, chỉ cần mẹ cô không bắt cô dùng tiền để vào làm trong xưởng sản xuất áo nhung dê gì đó là được rồi.

Buổi tối, bà cô Giang Hiểu Nguyệt lại sang hỏi chuyện công việc, Ninh Diệu Hương lập tức dựa theo lời Ô Đào đã nói mà từ chối, tất nhiên bà ấy cũng không nhiều lời, chỉ nói do tình hình kinh tế căng thẳng, bây giờ không thể lấy ra được số tiền lớn như vậy.

Giang Hiểu Nguyệt nghe thấy lời này, bất đắc dĩ lắc đầu: "Hai mẹ con cô đúng là đồ tóc dài kiến thức hạn hẹp, cuộc sống càng ngày càng nghèo, càng nghèo thì càng bun xin, chuyện tốt như vậy, nếu là người khác thì đã tóm chặt lấy rồi, cô không biết chứ, mẹ của Tịch Mai đã hỏi tôi mấy lần rồi, tôi muốn giữ lại cho nhà cô đấy, thế mà nhà cô lại từ chối! Tầm mắt không thể quá hạn hẹp được!"

Lần này đúng là cô ta có lòng tốt thật, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Ô Đào thấy vậy, lên tiếng: "Bác à, công việc này đúng là một công việc tốt, thế nhưng nhiêu tiên như vậy, trong lòng cháu thực sự không nắm chắc, trước đây lúc cháu còn đi học, trong nhà đã tốn kém rất nhiều tiên, tóm lại là cháu cũng không thể cứ tiêu tiền trong nhà như thế được, mong bác hỏi thăm nhiều hơn, nếu có cơ hội tốt như vậy thì cháu mong được bác giúp đỡ."

Giang Hiểu Nguyệt nghe vậy, gương mặt mới dịu xuống: "Ô Đào, cháu rất hiểu chuyện, để bác đi nghe ngóng một chút, nếu có công việc nào tốt thì bác sẽ nói với cháu, lần này cháu lại không tranh thủ được, đáng tiếc quá."

Ô Đào đến công ty dịch vụ việc làm ở khu Sùng Văn để hỏi về việc tuyển nhân sự, nhân viên ở đó hỏi cô mấy câu đơn giản về tình hình bản thân, sau khi biết cô là học sinh cấp ba thì thái độ tôn trọng hơn nhiều, lập tức cho cô ghi tên vào tờ khai, bảo cô vài ngày nữa thì đến đây nhận kết quả.

Ô Đào nhìn tình huống này, biết rõ khả năng trúng tuyển cũng khá cao, cô nhẹ nhàng thở phào một hơi, yêu cầu của cô cũng không cao, một tháng chỉ cần kiếm được ba mươi tệ đủ tiên ăn uống là được rồi, dù sao cô cũng đã lớn thế này rồi, cũng không thể ăn không ngồi rồi mãi được.

Cô đi tàu điện từ khu Sùng Văn trở về, đúng lúc đi ngang qua ngõ hẻm Thập Cẩm Hoa Viên, vô thức nhìn sang.

Tất nhiên là không nhìn thấy gì, cô lập tức thu hồi tâm mắt.

Đợi đến lúc cô đi vào ngõ hẻm, chỉ thấy ở cửa đại tạp viện, có mấy người lớn tuổi đang đứng dưới gốc cây hòe tụ tập buôn chuyện, không phải là tìm được công việc tốt thì cũng là mặc quần áo lao động rất ra dáng, hoặc là con gái nhà ai về quê đã trở lại rồi, hoặc con trai nhà ai ở nông thôn đã kết hợp' cùng với người nông dân bần hàn rồi.

Nói là kết hợp, thực chất chính là kết hôn.

Chẳng qua lần này Ô Đào chỉ đi lướt qua, tất cả mọi người đều quay sang nhìn, bà Phan lập tức gọi Ô Đào lại: "Ô Đào này, bà nghe nói bác cháu nhờ quan hệ tìm cho cháu một công việc nhưng cháu lại không làm hả?"

Ô Đào: "Công việc đó yêu cầu quá cao, cháu không đáp ứng được."

Bà Phan: "Vậy cháu chịu thiệt rồi, cháu nói xem, tại sao cháu lại không đi chứ? Bà nghe nói công việc đó rất tốt, là xưởng áo nhung dê đấy, là công việc ngồi bàn giấy, cháu làm ở đó rồi thì sau này còn có thể tùy tiện lấy được vải nhung dê nữa là!"

Ô Đào nghe vậy thì bật cười: "Ba à, nghe bà nói kìa, đó cũng không phải đồ của cháu, là của nhà nước đấy, sao cháu có thể tùy tiện lấy được chứ, nhưng cháu thực sự không đủ tư cách nên cháu không đi."

Thực ra, chuyện lần này bà cô làm đúng là xuất phát từ lòng tốt, nhờ các mối quan hệ để tim việc làm, mình mời người ta một bữa cơm cũng là chuyện nên làm, chỉ là cô cũng không thể nói thẳng ra ngoài rằng, chí hướng của cô cao hơn một chút, nói thẳng ra là người kiêu ngạo, cô muốn thi đại học, sau khi học đại học thì cô sẽ có càng nhiều cơ hội hơn.

Bà Phan bên cạnh nghe vậy thì thở dài: "Cháu xem cháu đi, một công việc tốt như thế, một cơ hội hiếm có thế mà cứ tặng không cho người ta, khi không lại khiến người ta được lợi!"

Ô Đào: "Đã quyết định rồi ạ? Ai thế bà?"

Bà Phan: "Còn người nào nữa, bà cô của cháu vừa ra khỏi nhà cháu đã đi đến nhà bác gái cháu, Tịch Mai đã nhận công việc này rồi, nghe nói Tịch Mai vui mừng như vớ được vàng vậy đó!"

Người bên cạnh nghe vậy cũng nói: "Tôi nói thật, Ô Đào giỏi hơn Tịch Mai rất nhiều, Tịch Mai chỉ có thể nhận biết được mấy chữ cái, so sánh các phương diện thì cô ta không thể bằng cô được!"

Ô Đào cười đáp: "Đây là cơ hội tốt, chị Tịch Mai có thể đi cũng rất tốt!" Mọi người đều tiếc cho Ô Đào, sau đó lại hỏi chuyện tìm việc của Ô Đào, cô nói mình ứng tuyển ở trạm ký gửi Sùng Văn, mọi người hai mặt nhìn nhau.
Bình Luận (0)
Comment