[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 223 - Chương 223: Khôi Phục Kỳ Thi Đại Học (1)

Chương 223: Khôi phục kỳ thi đại học (1) Chương 223: Khôi phục kỳ thi đại học (1)Chương 223: Khôi phục kỳ thi đại học (1)

Cô lại nghĩ có một ngày Diệp Uẩn Niên sẽ biết vì sao hôm đó cô không đeo chiếc đồng hồ ấy, chắc khi anh biết chân tướng sẽ rất buồn.

Chỉ có điều Ô Đào cũng không có lòng tin vào tương lai, cô không biết tương lai mình sẽ trở thành loại người gì, càng không biết mấy năm sau Diệp Uẩn Niên học thành trở về, chênh lệch giữa hai người chỉ có thể càng lớn hơn, anh sẽ chỉ khiến mình thua chị kém em.

Tương lai có quá nhiều điều vô định, cô chỉ muốn nắm bắt thứ trước mắt, cải thiện cuộc sống của mình và để mẹ với anh trai được sống một cuộc sống tốt.

Điểm xuất phát giữa cô và Diệp Uẩn Niên khác nhau, Diệp Uẩn Niên sinh ra ở nhà làm quan trí thức, lớn lên trong sự hun đúc của nhà dòng dõi Nho học, mà điểm xuất phát của cô chỉ là Đại tạp viện với nồi bát gáo bồn, chưa từng nhận được nụ cười dịu dàng như mẹ Diệp Uẩn Niên, thứ cô nghe được chỉ có tiếng nói kháy chửi mát.

Nhưng như vậy thì sao, hiện tại cô vẫn yêu mẹ của mình, yêu anh trai của mình và cũng yêu hết thảy trong Đại tạp viện.

Mà tin tức Diệp Uẩn Niên rời đi nhanh chóng truyền khắp Đại tạp viện, thậm chí hẻm sát vách cũng biết.

Đầu năm nay yêu đương thường là sẽ kết hôn, Diệp Uẩn Niên từng đến Đại tạp viện mấy lần, mọi người đều biết Ô Đào tìm được một người yêu mà cả thân phận lẫn địa vị đều cực kỳ tốt, chàng trai có đủ bốn góc, họ đều nói Ô Đào thật sự tốt số, sau này sẽ làm phu nhân.

Cô của Ô Đào cũng lải nhải nhiều lần, nói là cô ta đã nhìn ra từ lâu rồi, Ô Đào là tam kỳ gia hội, mệnh đại phú quý, chắc chắn không kém được.

Kết quả khi tất cả mọi người đều hâm mộ, Diệp Uẩn Niên ra nước ngoài.

Diệp Uẩn Niên ra nước ngoài như thế, xem như bỏ Ô Đào ở chỗ đó, mọi người biết thì có người đồng tình, có người an ủi, đương nhiên cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.

Bà Phan than thở, bảo là bà ấy đã nhìn ra từ lâu rồi, gia thế của đối phương quá tốt, chắc chắn không thành công được, chẳng qua thấy lúc đó cô đang vui vẻ nên không muốn làm cô mất hứng. Bác dâu cả của Ô Đào cũng đến đây, lắc đầu mãi: "Tôi nói nhà các thím cũng khổ thật, bạch bạch để cho người ta chà đạp con gái mình, bây giờ thì hay rồi, người ta phủi mông một cái rồi đi, nói nữa đây cũng là gia truyền, có bà mẹ thế nào thì đứa con gái sẽ như thết"

Ninh Diệu Hương nghe được lời này lập tức nổi giận, thiếu điều chỉ vào mũi bác dâu cả mà mắng: "Chị nói gì đó, chẳng phải là yêu đương thôi à, cái gì gọi là chà đạp con gái, chị từng nghe nói chưa, bây giờ cũng đề xướng phụ nữ tự do, trái lại chị còn nói chuyện phong kiến cặn bã với tôi, sao chị không tự lập một đền thờ cho chị đi!"

Bác dâu cả cũng giật nảy mình, không ngờ rằng Ninh Diệu Hương nói chuyện ác như vậy, ngượng ngùng nói qua loa vài câu rồi vội vàng vỗ mông bỏ đi.

Ninh Diệu Hương cười khẩy: "Trước kia bà ta cứ bắt nat mồ côi goa phụ chúng ta, bây giờ các con lớn rồi, chúng ta đáng bị khinh bỉ suốt đời à, ai còn chiều bà ta nữa!"

Đúng là Ninh Diệu Hương rất có sức lực, hai đứa bé đều kiếm được tiền, năm nay con trai hai mươi tuổi, tiền lương đến hơn tám mươi đồng, chàng trai cao lớn thô kệch đứng ra ai mà chả sợ? Con gái cũng có bản lĩnh, có thể kiếm tiền và có văn hóa!

Điều quan trọng nhất là bây giờ sửa lại án sai, những người ở quá khứ đều không xem bà ấy ra gì, cuối cùng bà ấy không cần phải ăn nói khép nép nữa!

Bà ấy có thể mở mày mở mặt không thèm đếm xia đến hol

Vì việc này, lúc sau cô của Ô Đào lại tới khuyên nhủ, có thể xem là tốt bụng khuyên bảo, thật ra là vẫn than thở, nói rằng đáng tiếc, một mối hôn nhân tốt như vậy mà, sau này đi đâu mà tìm được mối tốt như vậy!

Ninh Diệu Hương nghe vậy đương nhiên cũng bực bội trong lòng, đến nỗi sắc mặt bà ay rất khó coi trong vài ngày.

Thật ra Ô Đào đã đoán được mọi chuyện từ trước, cô cũng chỉ yên lặng chịu đựng, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ qua.

Cho nên cô cũng chỉ làm như không nghe thấy mọi người đồng tình và tiếc hận.

Vào hôm đó, khi Ô Đào đang dọn dẹp các hòm trong nhà, nghĩ rằng phải mang quần áo dày ra phơi nắng vì sắp đổi mùa rồi, cô lại nghe thấy tiếng truyền ra từ thiết bị cung cấp dẫn.

Ngay từ đầu cô còn hơi ngây ra, sau đó cẩn than nghe.

Đó là thiết bị cung cấp dẫn do Thanh Đồng tu mình làm ra, âm thanh cũng không quá rõ ràng, luôn luôn mang theo tạp âm ầm ầm, nhưng ngay trong tạp âm ấy, giọng nữ phát thanh lại truyền rõ ràng vào trong tai.

Ô Đào lập tức trở nên kích động, vui mừng hớn hở, đi ra ngoài muốn tìm Mạnh Sĩ Huyên ngay lập tức.

Lúc này Mạnh Sĩ Huyên mới đi ra từ ký túc xá chuẩn bị đi làm, nhìn sang cô: "Cậu làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
Bình Luận (0)
Comment