[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 228 - Chuong 228: Ghi Danh (3)

Chuong 228: Ghi danh (3) Chuong 228: Ghi danh (3)Chuong 228: Ghi danh (3)

Hai năm nay thư viện Bắc Kinh mở cửa, cộng thêm gần đây tổ chức lại kỳ thi đại học, mỗi ngày thư viện Bắc Kinh đều có một đội quân chuẩn bị thi chen chúc vào.

Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng, cũng làm cho Ô Đào càng nhiệt tình.

Hôm nay Ô Đào mượn sách về phương diện văn học cổ đại cơ bản, đang định ôm vào phòng đọc xem kỹ, ai biết lại đúng lúc gặp Vương Á Tương.

Vương Á Tương nhìn thấy Ô Đào, im lặng chào Ô Đào.

Ô Đào bèn ra hiệu cho cô ấy đi ra, hai người ra bên ngoài nói chuyện.

Vương Á Tương: "Dạo này cậu đang bận rộn gì à? Từ khi Sĩ Huyên dọn ra ngoài mình cũng chưa từng gặp lại cậu ấy, ngược lại từng gặp mẹ kế của cậu ấy, bà ấy vẫn rất đẹp!"

Ô Đào: "Sĩ Huyên đi làm rồi, cậu ấy làm biên tập, bây giờ ở ký túc xá, mình thì vẫn như cũ, cậu thì sao?”

Vương Á Tương cười: "Nói đến cũng đúng lúc thật, ban đầu nhà mình đã an bài cho mình hết rồi, để mình đi học đại học 721, mình nghe thấy cũng không tệ nên đã chuẩn bi di rồi, ai biết nhà mình lại nghe thấy tin tức sắp tổ chức lại kỳ thi đại học nên bảo mình đợi, mình đợi đến lúc này mới xem như có tin tức xác thực. Mình định trước tiên chuẩn bị tham gia thi đại học, cố gắng vào đại học Bắc Kinh, nếu như thật sự không được thì mới vào đại học 721."

Đại học 721, thật ra tên đầy đủ là đại học Công nhân 721, ban đầu là Thượng Hải làm, chuyên môn làm cho giai cấp công nhân, chế độ giáo dục hai năm, học xong còn tiếp tục trở về đi làm. Sau này cả nước bắt chước, khắp nơi toàn là đại học Công nhân 721.

Nhưng như vậy thì đương nhiên cần đề cử, nhất định phải là công nhân, cần nhà máy đề cử, nhà máy có nhiều người như vậy, đề cử ai vẫn phải nhờ quan hệ.

Vương Á Tương vốn dĩ không phải công nhân, có thể vào trường đại học này cũng bởi vì lý do đó.

Ô Đào nở nụ cười: "Vậy cũng xem như không tệ, cậu cố gắng chuẩn bị tham gia thi đại học đi, nếu có thể thi đậu thì học, lỡ như không may thì còn có thể tiếp tục học 721, làm gì cũng là sinh viên."

Vương Á Tương: "Mình cũng nghĩ vậy, nhưng mà mình lại không muốn học trường 721 đó, mình mong có thể thi đậu một đại học tốt, cậu thì sao, cậu đến thư viện làm gì?"

Cô ấy nói xong nhìn vào cuốn sách trong tay Ô Đào.

Ô Đào: "Mình và Sĩ Huyên bàn với nhau, cũng định tham gia kỳ thi đại học, chúng mình đã báo danh rồi. Đây là sách mình mượn, rảnh rỗi nên đọc thử."

Vương Á Tương: "Cậu ghi danh trường học nào?”

Ô Đào: "Thanh Hoa, cậu thì sao?"

Vương Á Tương hơi kinh ngạc: "Thanh Hoa?”

Ô Đào: "Ừm”"

Vương Á Tương: "Mình báo Bắc Đại, ban đầu mình nghĩ có phải mình báo quá cao không, sợ cạnh tranh kịch liệt, không ngờ cậu lại dám báo như thế, vậy mà báo Thanh Hoa."

Ô Đào: "Mình tùy tay báo bừa thôi, thi không đậu thì nói sau."

Vương Á Tương lại đuổi theo Ô Đào hỏi chuyên ngành, Ô Đào nói điều khiển tự động, trên mặt Vương Á Tương đầy vẻ mê man, cuối cùng nói cô ấy báo ngành ngôn ngữ Trung.

Lúc đầu Vương Á Tương còn muốn hỏi tại sao 0 Đào lại báo điều khiển tự động, đó là làm gì, nhưng Ô Đào lại không muốn nói cho lắm.

Thế là Ô Đào vội vàng lấy một câu để kết thúc: "Mình đi học trước, sau này có vấn đề gì thứ cứ chỉ bảo cho nhau nhé."

Chắc là ban đầu Vương Á Tương còn muốn hỏi nữa, nhưng cô ấy thấy thái độ của Ô Đào nên đành không nói nữa.

Khi nói chuyện với Vương Á Tương, Ô Đào luôn thản nhiên, cũng không muốn tập trung tinh thần quá nhiều.

Thật ra bây giờ cô đã trưởng thành, sẽ không để ý những thứ trong quá khứ, mà Vương Á Tương cũng không thể nói là người không tốt, nếu có thể thì cô hoàn toàn có thể làm bạn với Vương Á Tương.

Nhưng cô cũng không muốn.

Có rất nhiều nguyên nhân, bởi vì một vài việc nhỏ vặt vãnh khi còn bé, cũng bởi vì Mạnh Sĩ Huyên.

Cô biết Mạnh Sĩ Huyên thực chất rất kiêu ngạo và thù dai, Mạnh Sĩ Huyên và Vương Á Tương đã từng sàn sàn với nhau, đều là cô gái được ba mẹ nuông chiều ở đại viện An Môn. Bây giờ mẹ Mạnh Sĩ Huyên qua đời, ba cưới người khác, Mạnh Sĩ Huyên trở thành đứa con ba không thương mẹ không yêu, cô ấy đối mặt Vương Á Tương sẽ có cảm giác chênh lệch rất mãnh liệt.

Cô biết Mạnh Sĩ Huyên không dễ chịu.

Chỉ bằng điều này, cô cũng không thể nào thân thiết với Vương Á Tương.

Cô thấy Vương Á Tương cũng ngồi trong phòng đọc đọc sách, cô dứt khoát ôm sách định đi về nhà, mượn sách về nhà xem, trong nhà còn có thể an tĩnh hơn, vả lại chút nữa đúng lúc nhân cơ hội nấu cơm.

Ai biết cô vừa đi ra ngoài đã thấy bên ngoài đang có tuyết rơi, tuyết rất mỏng, nhanh chóng rơi xuống một lớp, nhẹ nhàng bao trùm trên con đường cái, đồng thời tô lên một lớp màu trắng mờ cho mái hiên của các ngôi nhà, tường xám tuyết trắng, rõ ràng mà quạnh quẽ.
Bình Luận (0)
Comment