Chương 238: Trúng tuyển (3)
Chương 238: Trúng tuyển (3)Chương 238: Trúng tuyển (3)
Nhưng thư trúng tuyển của Ô Đào vẫn mãi không tới, dù ít hay nhiều cô cũng hơi căng thẳng. Ninh Diệu Hương thì cằn nhằn mãi, nói hay là đi hỏi một chút. Ô Đào nghĩ có nóng nảy cũng chẳng ích gì, điều gì tới cũng sẽ tới nên cứ kiên trì chờ đợi.
Ai ngờ mấy ngày trôi qua rồi nhưng vẫn không thấy đâu. Tất cả mọi người trong Đại tạp viện đều âm thầm hỏi tới, có người còn nhìn cô với ánh mắt thương hại. Bà Phan nói thẳng: "Con bé Ô Đào quá thành thật, người ta hỏi thì nó giảng cho người ta. Kết quả thì hay rồi, đứa nào đứa nấy đều đỗ. Thư thông báo trúng tuyển của Ô Đào thì chẳng thấy đâu."
Tuy trong lòng cô đã có dự tính nhưng khi nghe lời này vẫn không vui. Hôm nay, cô vừa nhận được thông báo của bưu cục là có tiền mà Diệp Uẩn Niên gửi về từ nước ngoài.
Ô Đào nghĩ mẹ Diệp Uẩn Niên làm việc trên đường Học Viện. Cô tới Đại học Thanh Hoa hỏi thăm chuyện trúng tuyển, tiện thể tới tìm và gửi lại phiếu chuyển tiền để bà ấy tự xử lý nó.
Trước đây, Ô Đào chưa bao giờ tới Đại học Thanh Hoa, cũng may những trường đại học ở đây đều liên với nhau nên cũng không khó tìm. Vất vả lắm cô mới tới được cổng trường Đại học Thanh Hoa, đang định đi hỏi phòng tuyển sinh ở đâu thì lại thấy một bóng dáng quen mắt. Không ngờ đó lại là mẹ Diệp Uẩn Niên.
Đột nhiên gặp bà ấy cũng khiến Ô Đào ngạc nhiên. Mẹ Diệp Uẩn Niên không giảng dạy ở Thanh Hoa, không ngờ lại gặp ở đây. Bà ấy nhìn thấy Ô đào cũng cảm thấy rất kinh ngạc: "Ô Đào, là cháu đáy à. Cháu qua đây có chuyện gì không?”
Cô lễ phép chào hỏi, sau đó lấy phiếu chuyển tiền ra và nói: "Dì à, cái này là Uẩn Niên gửi cho cháu. Cháu muốn bình tĩnh một thời gian, sau đó nói với anh ấy, tránh việc Uẩn Niên không tiếp nhận được ảnh hưởng tới việc học. Nhưng chắc chắn cháu không lấy phiếu chuyển tiền này đâu, dì cất đi. Dì trở về xem một chút, làm thế nào trả cho anh ấy."
Mẹ Diệp Uẩn Niên nhận lấy phiếu chuyển tiền kia, nhìn một cái rồi mới ngẩng đầu lên nói: "Cháu đúng là thành thật. Thực ra, thằng bé cho cháu thì cháu cứ giữ lấy đi."
Ô Đào cười nói: "Di à, cháu và anh ấy không thành đôi được, dì cũng biết mà."
Mẹ Diệp Uẩn Niên nhận lấy và nói: "Chờ một thời gian nữa rồi hãy nói. Dì cũng sẽ từ từ làm công tác tinh thần cho nó, tránh việc đột ngột quá nó không chấp nhận được."
Ô Đào lạnh nhạt nói: "Dì, cháu hiểu. Đợi có cơ hội cháu nói chuyện này với anh ấy, sau đó sẽ báo với dì một tiếng."
Mẹ Diệp Uẩn Niên: "Ô Đào, cháu đúng là một đứa trẻ hiểu chuyện. Thực ra, trong lòng dì rất hổ thẹn với cháu, cháu đã phải chịu thiệt rồi! Nhưng nói thật thì nước ngoài và trong nước chênh nhau rất xa. Bây giờ, Uẩn Niên đã thích nghi ở nước ngoài, có vẻ năm nay sẽ lấy được học bổng. Bây giờ, thằng bé khá thích ở bên ngoài, tạm thời không thể trở về được."
Ô Đào nghe xong cũng hiểu ý. Bà ấy muốn nói rằng chênh lệch giữa cô và anh càng lúc càng lớn.
Mẹ Diệp Uẩn Niên đột nhiên nhớ ra hỏi: "Đúng rồi, cháu tới đây có chuyện gì vậy?"
Ô Đào lập tức nói chuyện mình thi đại học: "Cháu báo danh vào trường này. Cháu cảm thấy bản thân thi rất tốt, bạn học đều nhận được thư thông báo trúng tuyển rồi nhưng cháu vẫn chưa nhận được. Vì thế, cháu muốn tới hỏi một chút, ngộ nhỡ thi rớt thì cháu cũng muốn kiểm tra xem được bao nhiêu điểm."
Cô cảm thấy bản thân làm bài rất tốt, ngoài môn chính trị và ngữ văn là văn viết, sợ ngộ nhỡ viết lệch. Còn những môn khác chắc chắn làm sai bị trừ điểm cũng không nhiều. Trong tình huống này, nếu không đỗ Thanh Hoa thì Ô Đào có thể cầm kết quả đi nghe ngóng nơi khác, nói không chừng sẽ có cơ hội.
Mẹ Diệp Uẩn Niên nghe xong, không ngờ lại thở dài liên tục: "Đứa trẻ này, sao cháu không tìm chúng ta bàn bạc một chút. Cháu đang lấy tiền đồ của mình ra làm trò đùa à?"
Ô Đào nghe vậy, hơi bối rối: "Sao vậy dì?"
Lúc này, mẹ Diệp Uẩn Niên mới nói: "Năm nay, người báo danh thi đại học rất nhiều. Bắc Kinh chúng ta có nhiều thanh niên trí thức như vậy, hơn nữa tất cả nhân tài năm nay đều tham gì thi đại học, thi vào một trường bình thường cũng chẳng dễ gì chứ đừng nói tới Thanh Hoa. Hơn nữa, Thanh Hoa còn gặp một tình huống đặc biệt. Điều kiện năm nay không tốt nên muốn giảm một nửa chỉ tiêu, kinh động tới mọi mặt. Sau đó, Trung Ương hỏi tới nên mới tuyển thêm một ít. Đây là tuyển dựa theo danh sách sinh viên ngoại trú.
Ô Đào cảm thấy khó hiểu: "Vì sao?"
Mẹ Diệp Uẩn Niên: "Bây giờ, điều kiện ở mọi mặt của Đại học Thanh Hoa cực kỳ túng thiếu, phòng học thiếu, ký túc xá cũng thiếu, giảng viên cũng vậy. Muốn tự học buổi tối thì phải cướp chỗ ngồi, tài liệu giảng dạy đang biên soạn."