Chuong 259: Ky su cuoi tuan (3)
Chuong 259: Ky su cuoi tuan (3)Chuong 259: Ky su cuoi tuan (3)
Giáo sư Ninh thấy Ô Đào đi đến, cười ha ha nói: "Ô Đào, đây là đồng chí Trần mà thầy từng nói với em."
Trần Thông mỉm cười, đưa tay ra: "Đồng chí Giang Ô Đào, tôi đã ngưỡng mộ cô từ lâu. Trước đó tôi đã biết bên cạnh giáo sư Vương có đệ tử vô cùng đắc ý, đã từ chối lời mời du học ở Mỹ."
Ô Đào mỉm cười nắm tay Trần Thông, hai bên cùng ngồi xuống. Trần Thông cũng giới thiệu kỹ càng một lân nữa mục đích mình đến đây.
Mấy ngày trước tại hội nghị trao đổi tư gia đầu tiên ở thành phố Bắc Kinh, trạm trao đổi tư gia ở Đông Thành có nhờ Trần Thông làm hệ thống thẩm tra máy tính thông qua D-Base 2. Hiệu quả rất đáng kinh ngạc, chuyện này cũng được các phương tiện truyền thông lớn về máy tính trên thế giới lần lượt đăng tin.
Nhưng Trần Thông vẫn chưa thoả mãn về điều này, anh ấy hy vọng có thể giải quyết vấn về xử lý chữ Hán trong Wordstar, mà trọng điểm của vấn đề này lại cần có sự hỗ trợ của nhiều phần cứng, đây cũng là lý do tại sao Trân Thông kìm Kiếm sự hợp tác.
Ô Đào lắng nghe cẩn thận lời khẩn cầu của Trần Thông, rồi lại nhìn giáo viên của mình.
Cô vô cùng hứng thú với dự án này, nhưng bây giờ vẫn còn là sinh viên trong trường. Nếu như thật sự muốn hợp tác, vậy cần phải để giáo viên làm chủ về cách thức hợp tác như thế nào.
Nhưng giáo sư Ninh lại cười ha ha, nói: "Bây giờ không chỉ có một hai người đến từ các trường đại học lớn ra ngoài lập nghiệp. Tôi nghe nói, có công ty lẻ vì muốn giải quyết vấn đề, nên chẳng phải bây giờ thịnh hành kỹ sư cuối tuần sao?"
Kỹ sư cuối tuần chính là những kỹ sư có công tác nghiên cứu chính thức, không hợp để ra ngoài lập nghiệp, nhưng các doanh nghiệp bên ngoài lại cần kỹ năng chuyên ngành của họ. Thế là cuối tuần họ sẽ giúp các doanh nghiệp nghiên cứu, có được một ít thù lao.
Trần Thông mỉm cười nói: "Đúng vậy, kể từ khi đồng chí Trần Xuân nổ phát súng đầu tiên về ra ngoài khởi nghiệp, mọi người cũng ôm bát nhìn ra ngoài. Kỹ sư cuối tuân cũng có thoả thuận với mọi người, đôi bên cùng có lợi. Có thể nói đó là hình thức biến khoa học kỹ thuật thành lực lượng sản xuất tốt nhất." Giáo sư Ninh gật đầu, sau đó bắt đầu bàn bạc. Ý của thầy ấy rất đơn giản, cho Ô Đào tham gia công ty Tam Hợp, nhưng chỉ làm vào cuối tuần, bình thường cô vẫn phải đến phòng thí nghiệm của đại học Thanh Hoa.
"Đây là sinh viên một tay thay đào tạo ra, tôi yên tâm để con bé ra ngoài làm việc. Nếu như thật sự gặp vấn đề khó gì, tôi luôn đứng phía sau con bé."
Giáo sư Ninh nói ra lời này, Trân Thông rất kích động: "Giáo sư Ninh, có lời nói này của thây, em coi như yên tâm rồi."
Sau khi Trần Thông rời đi, Ô Đào vẫn có vài chỗ không hiểu: "Thầy ơi, em như vậy có phù hợp không?"
Cô làm việc trong phòng thí nghiệm, bản thân có thể lấy được một phần trợ cấp, nếu như đến làm kỹ sư cuối tuần trong công ty Tam Hợp thì lại có thể lấy thêm một phần nữa. Là một người đang học nghiên cứu sinh, cô không biết như vậy có phù hợp hay không. Nếu như truyền ra ngoài, e rằng có người sẽ vì thế này là kiếm cớ nói mình bất hoà với giáo viên hướng dẫn của mình.
Nhưng giáo sư Ninh lại cười ha ha, thở dài nói: "Ô Đào, em có thể ở lại trường tiếp tục học nghiên cứu sinh, tôi biết em đã từ bỏ rất nhiều thứ. Em yên tâm, tại sao mình không thể được đền bù một chút chứ? Tôi nhìn Trân Thông khôn lớn trưởng thành, thằng bé rất nhiệt tình tâm huyết, thành lập công ty này và làm rất tốt, tôi thấy sau này sẽ có tiền đồ. Tôi chiếm vị trí này cho em trước, nếu như không thành thì em cứ coi như có thêm một bài học kinh nghiệm. Còn nếu như thành, em ít nhất có một phần thù lao. Nói thêm thì..."
Giáo sư Ninh không nói tiếp vế sau, nhưng Ô Đào cũng hiểu.
Ô Đào vô cùng cảm kích: "Em cảm ơn thầy, em sẽ nắm lấy cơ hội này và nhanh chóng nghiên cứu phát minh dự án này."
Giáo sư Ninh: "Được, em tự xem tài liệu về phương diện này đi. Đây là cơ hội rất tốt, nhất định phải nắm bắt."
Ô Đào: "Em biết rồi ạ, cảm ơn thầy."
Đi ra khỏi phòng giáo sư Ninh, cô vô cùng cảm động. Bình thường giáo sư Ninh nói rất ít, nhưng làm việc vô cùng nghiêm khắc. Trước kia vì một sơ suất ma Ô Đào bị giáo sư Ninh quở trách, nhưng bây giờ nghĩ lại đó giống như lời dạy bảo của một người ba.
Bản thân thầy ấy không màng danh lợi gì, ngược lại còn nghĩ con người đi ra cho sinh viên của mình. Nếu như mình không dốc sức làm việc, vậy sao có thể xứng với sự vun đắp tha thiết của thây giáo?
Ô Đào tận dụng thời gian cuối tuần đi đến công ty Tam Hợp, thật ra công ty
Tam Hợp chỉ là một phòng tôn sắt vô cùng đơn sơ trong thôn Trung Quan, bên ngoài được ốp gỗ. Trong văn phòng đặt vài cái bàn cũ, cùng với sáu bảy cái ghế và rải rác một vài cáu bút và giấy in.