Chuong 260: Ky su cuoi tuan (4)
Chuong 260: Ky su cuoi tuan (4)Chuong 260: Ky su cuoi tuan (4)
Trần Thông mới từ chức để tự khởi nghiệp, hiện nay chỉ có ba nhân viên. Ba người này cũng có lai lịch và trình độ khác nhau.
Dù điều kiện rất khó khăn, nhưng Ô Đào cảm thấy đây đúng là một cơ hội, cơ hội thầy giáo của mình đã vạch ra co mình. Cô cũng vô cùng hứng thú với dự án của Trần Thông.
Sau đó càng nhìn nhiều tài liệu bối cảnh, cô càng hiểu tình hình cơ bản.
Hiện nay trên thị trường rất thịnh hành máy in Itochu loại 8 chân, thư viện font chữ của Trần Thông là lưới 16*16. Nhưng trong trường hợp này, đối với một chữ Hán có nét phức tạp thì vẫn chưa đủ, người Nhật đã phát triển máy in 24 chân.
Trước mắt công việc trong công ty Tam Hợp cũng lập kế hoạch nhập máy in ltochu của Nhật, giá nhập vào khoảng hơn một nghìn đô, nếu như đổi ra thì là khoảng ba nghìn nhân dân tệ. Mà trên thị trường Trung Quốc, với cái giá này có thể bán được hơn mười nghìn nhân dân tệ. Có thể nói, lợi nhuận khoảng 200%.
Bây giờ vấn đề là máy in này có thể tin được chữ Hán của Nhật, nhưng tính năng hỗ trợ cho chữ Hán của Trung Quốc lại rất kém, thường xuyên bị loạn mã, cần phải soạn khởi động chương trình để giải quyết vấn đề này.
Sau khi xem qua tài liệu, cuối cùng Ô Đào cũng hỏi: "Tại sao máy in của họ lại đắt như vậy, phải mất đến hơn một nghìn đô? Có thể đàm phán khi nhập máy này về được không?"
Trần Thông sững người, sau đó mỉm cười: "Đây là giá nhập vào hiện tại, nhưng tôi thấy chúng ta có thể đàm bán. Nhưng nếu như đàm phán, đương nhiên cần phải có kinh nghiệm đàn phán. Mà mình nghèo rớt mồng tơi, người ta dựa vào cái gì để đàm phán giá cả với mình."
Ô Đào: "Hơn 10. 000 nhân dân tệ cho máy in tiếng Trung là một khoản chi lớn trong văn phòng của các chính phủ lớn và doanh nghiệp nhà nước ở Trung Quốc. Nếu mức giá này có thể được hạ xuống, chi phí có thể giảm, ngưỡng có thể được hạ xuống, vậy thì chính phủ và doanh nghiệp có thể mua nhiều hơn, cũng như chiếm một phần lớn trong thị trường. Đây không hẳn là thiệt hại cho Nhật Bản, cho dù là lợi ích lâu dài hay ngắn hạn thì cũng không có thua lỗ gì, ngược lại có thể là cơ hội."
Trần Thông nghe Ô Đào nói như vậy thì nheo mắt lại, mỉm cười quan sát Ô Đào. Anh ay đúng là rất bất ngờ.
Anh ấy tìm đến giáo sư Ninh, thật ra là cân một người có kỹ năng giúp đỡ. Giáo sư Ninh đề cử cô nghiên cứu sinh Ô Đào, anh ấy cũng đành nhận. Dù sao nghiên cứu sinh không chống cự nồi thì phía sau còn có thầy giáo chống đỡ.
Nhưng bây giờ lời nói của Ô Đào khiến người ra đúng là sáng mắt ra.
Phải biết rằng, ở Trung Quốc tất cả giả cả đều do kinh tế có kế hoạch đặt ra. Mọi người không có bất kỳ khái niệm gì về thị trường và giá cả.
Anh ấy hiểu nguyên lý vận hành nền kinh tế chủ nghĩa tư bản, nhưng bây giờ vẫn chưa có ý thức này. Nói thẳng ra, bình thường trong đầu mọi người đã quen lấy quốc gia là chủ, cho dù biết thì cũng rất khó để thấm nhuần những tư duy về chủ nghĩa tư bản này.
Bây giờ ý kiến này của Ô Đào nhìn thì rất đơn giản, nhưng nhanh chóng bị mất phương hướng và tan biến trong trí óc.
Trong lòng anh ấy đánh giá rất cao, thở dài nói: "Đồng chí Ô Đào, cô nói đúng. Nếu như có thể hạ giá xuống thì chắc chắn đều có lợi cho chúng ta và cả Nhật Bản." Ô Đào lại hỏi: "Ngoài chúng ta ra, còn ai có thể giúp chúng ta chuyển hoá chữ Hán trong máy in Nhật Bản, có phổ biến trên thị trường Trung Quốc không?
Nói cách khác, chúng ta còn có đối thủ không?”
Trân Thông lắc đầu: "Không có, hiện tại Viện Khoa học Máy tính của Học viện Khoa học Trung Quốc có thành lập một công ty, Đại học Bắc Kinh cũng thành lập một công ty, nhưng phương hướng kỹ thuật của mọi người khác với tôi. Hơn nữa tôi có bước đột phá về công nghệ trong lĩnh vực này mà không công ty nào có được. Giờ họ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có chúng ta."
Ô Đào: "Đâu chính là năng lực của chúng ta, chúng ta phải khắc phục vấn đề lập trình trước. Qua được cửa ải khắc phục này, chúng ta coi đây là điều kiện, yêu cầu họ giảm giá nhập khẩu. Giá nhập khẩu hạ xuống, giả máy in tiếng Trung của chúng ta cũng có thể hạ xuống, đến khi đó..."
Trần Thông hào hứng vỗ đùi: "en khi đó, chúng ta không còn bất lợi gì nữa trên thị trường."
Ô Đào mỉm cười: "Đúng vậy."
Trần Thông: "Được, tôi còn phải tìm một kỹ sư vật lý ở học viện Khoa Học Trung Quốc, tên là Hồ Dũng. Sau đó chúng ta cùng nhau bàn bạc, hợp sức phát huy tri thức và sức mạnh, nhanh chóng giải quyết vấn đề lập trình khởi động."
Ô Đào: "Vâng."
Trân Thông nhanh chóng thành lập nhóm nhỏ nghiên cứu phát triển kỹ thuật để khắc phục vấn đề lập trình khởi động. Sau khi thầy hướng dẫn biết, ngược lại rất quan tâm, bảo cô cứ gác lại công việc trong phòng nghiên cứu và chuyên tâm vào vấn đề khó ở bên kỹ thuật ấy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ