Chương 269: Hành trình đến Nhật Bản (3)
Chương 269: Hành trình đến Nhật Bản (3)Chương 269: Hành trình đến Nhật Bản (3)
Đây là lần đầu tiên Ô Đào ra nước ngoài, phải nói là sau khi đặt chân đến Nhật Bản, cô có chút ngạc nhiên, không ngờ trên trái đất, sự phát triển kinh tế của Nhật Bản lại tốt như vậy, đến chính cô ngày thường xem báo và TV cũng không thể cảm nhận được.
Thật ra mấy người Trần Thông cũng lần đầu tiên đến Nhật Bản, khó tránh khỏi có chút hưng phấn. Tuy nhiên khi mọi người nhớ ra mục đích của mình, đều muốn hợp tác với người Nhật, đàm phán làm ăn với họ, còn muốn bòn rút lợi nhuận từ tay họ, cả đám không khỏi có chút áp lực.
Sau khi mọi người đến Nhật Bản, họ đến Yokohama, ở đó thuận lợi gặp được người phụ trách của công ty Nhật Bản và tổ chức một cuộc họp ngắn gọn. Chỉ có một người trong nhóm hiểu tiếng Nhật, những người khác nói tiếng Anh, vì thế cuộc họp xuất hiện tình huống giao tiếp bằng tiếng Nhật và tiếng Anh, cũng may rằng khá thuận lợi.
Phía Nhật Bản hiển nhiên hài lòng với trình tự điều khiển cơ bản của họ, nhưng cũng xem xét hiệu quả điều chỉnh cuối cùng. Trần Thông va Ô Đào nhìn nhau, hiểu rằng hiệu quả điều chỉnh cuối cùng là chỉ phí thương lượng của họ.
Vì vậy, tiếp theo, toàn bộ nhóm hầu như không có ý kiến phản đối nào, dành toàn bộ sức lực cho việc điều chỉnh và phát triển.
Ban đầu, họ đã thử điều chỉnh ở nhà máy Trung Quốc, nhưng sau khi sang Nhật, kết nối với máy móc của Nhật, họ nhận thấy nhiều ý tưởng không thể chịu đựng được thử nghiệm của thực tế, ví dụ như máy xử lý văn bản của Nhật đều là máy in chuyển nhiệt. Các loại đầu in đều có yêu cầu ve chất lượng giấy và nhiệt độ phòng tại thời điểm đó, nhiệt độ phòng thì không cần phải nói, nhiệt độ ở Trung Quốc không thể giống nhiệt độ ở Nhật Bản, về mặt giấy cũng yêu cầu giấy chất lượng tốt, giấy trong nước đáp ứng được yêu cau này, không ai dám khẳng định, chưa kể nhiều đơn vị trong nước sử dụng giấy dầu, rõ ràng không thể hỗ trợ những chiếc máy xử lý văn bản đắt tiền như vậy.
Vấn đề này khiến mọi người tranh cãi gay gắt, có người cho rằng người Trung Quốc có thể thay đổi thói quen, nhưng sau khi Trần Thông và Ô Đào thảo luận, kiên quyết loại bỏ kế hoạch này. Phải biết rằng tất cả các đơn vị lớn ở Trung Quốc đều đang sử dụng máy đánh chữ, máy đánh chữ này hầu như sử dụng giấy dầu, muốn bọn họ đưa máy in chữ tiếng Trung có giá trị hàng nghìn, thậm chí chục nghìn nhân dân tệ đến các đơn vị, để cho họ không sử dụng giấy dầu gốc, tất cả đều dùng giấy đắt tiền để đóng dấu, điều này khó có thể.
Ô Đào khẳng định:
"Đương nhiên có một số đơn vị đủ khả năng, nhưng điều đó sẽ làm giảm quy mô thị trường rất nhiều, chúng tôi đường xa mà đến, không phải vì những đơn vị đó mà mong rằng hầu hết các đơn vị ở Trung Quốc đều có thể sử dụng máy in tiếng Trung của người Nhật. Chúng tôi chấp nhận những thất bại tạm thời và chúng tôi có thể chấp nhận trả thêm chi phí phát triển, nhưng chúng tôi không có cách nào để đẩy mạnh thiết bị đắt tiền vào thị trường Trung Quốc."
Khi Ô Đào nói vậy, tất cả những người Nhật có mặt đều nhìn sang.
Cô gái nhỏ mới ngoài đôi mươi, dung mạo xinh đẹp nhưng ăn nói lanh lợi, dứt khoát, chắc như đỉnh đóng cột.
Mọi người nhìn nhau, nhưng đều nhận ra rằng Ô Đào nói có lý. Vì vậy, phía Nhật Bản đã tổ chức một cuộc họp mới để thảo luận, hai ngày sau, họ đã đưa ra giải pháp và thiết kế lại sơ đồ máy in cho thị trường Trung Quốc.
Khi chính sách chung này được xác nhận, họ đã cố gắng sử dụng đầu máy in kiểu va đập, đồng thời đàm phán kết cấu phát triển lớn, ba công ty cùng hợp tác chịu trách nhiệm thiết kế kế hoạch phát triển tổng thể, còn phía Nhật Bản chịu trách nhiệm về lỗi in và màn hình tinh thể lỏng, sử dụng thiết kế phần cứng hiện có của họ để thực hiện kiến trúc cơ bản, đồng thời cung cấp giao diện BIOS cho ba công ty cùng hợp tác.
Nhóm người Trần Thông luôn bàn bạc nghiên cứu và thảo luận, cuối cùng mọi người đều đồng ý với kế
Hoạch này, vì vậy, mặc dù lớp dưới cùng của phần cứng cần sự hỗ trợ của Nhật
Bản, nhưng kiến trúc phần mềm do chính họ hoàn toàn phát triển, họ cũng có quyền sở hữu trí tuệ của riêng mình.
Ô Đào nghiên cứu xong, nói: "Nếu chúng ta chỉ cần họ cung cấp giao diện BIOS, giảm bớt sự tương tác và ghép nối với chúng thì sẽ không bị người khác kiểm soát, một khi sự hợp tác với bọn họ có vấn đề, chúng ta có thể dứt khoát thay đổi các nhà cung cấp phần cứng cơ bản, để không bị kiểm soát bởi mọi người." Tổng giám đốc Trần nhìn cô một cái đầy ngưỡng mộ: "Tôi cũng nghĩ như vậy, Nhật Bản rất tinh ranh, chúng ta không trông cậy vào bọn họ để nhận được của hời, nhưng cũng tuyệt đối không thể bị người khác kiểm soát, ngày nào đó không thoải mái, chúng ta lập tức đổi!"