Chương 268: Hành trình đến Nhật Bản (2)
Chương 268: Hành trình đến Nhật Bản (2)Chương 268: Hành trình đến Nhật Bản (2)
Ô Đào: "Vâng, lần này em đi Nhật Bản thời gian rất gấp, chuyến này đi không biết bao giờ mới quay về, anh lái xe đưa em đến đó, trên đường chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Lạc Tái Lâu : "Không thành vấn đề!"
Trên đường ra sân bay, Lạc Tái Lâu vừa lái xe vừa nói dự định của công ty mình, thật ra cũng rất đơn giản, chỉ là muốn mua mấy cái máy tính, nhưng mà mua sắm thế nào và mua sắm những gì, đó mới là vấn đề.
"Căn bản là sẽ không ai dùng đến." Lạc Tái Lâu nói.
"Không ai dùng đến thì mua làm gì chứ?"
Lạc Tái Lâu cười khổ: "Ô Đào, em không hiểu rồi, bọn anh làm công ty hóa chất, thường xuyên phải tính toán phân tích các đại lượng hóa học, quá trình tính toán khiến người ta rất đau đầu, tất cả đều là những con số, phải tính toán từng bước, hơi qua loa một chút sẽ gặp sai sót, sai một số, mọi thứ sẽ phải tính toán lại từ đầu, bọn anh hợp tác giao lưu với công ty nước ngoài thấy người ta dùng máy tính để tính toán phân tích số liệu, nhưng bọn anh vẫn dùng cách tính toán thủ công. Cho dù là tốc độ phân tích hay độ nhạy đều bị người ta bỏ xa một khoảng. Mà mấy năm nay ở nước ngoài nghe nói họ đã có công cuộc cách mạng phân tích hóa học lần thứ ba rồi, dùng máy tính để điều khiển cách làm, phân tích vừa nhanh vừa chuẩn, ngẫm lại thì chúng ta làm xong mất mười ngày nửa tháng, một ngày người ta đã làm xong, em nói xem làm sao đuổi kịp đây?"
Ô Đao nghe thấy đã hiểu rõ: "Nếu máy tính có thể ứng dụng trong việc sản xuất sợi hóa học có thể tiết kiệm được phần lớn nguồn nhân lực, cũng có thể có hiệu suất cao hơn, thời đại thay đổi, chúng ta lại dùng phương pháp cũ, không khác gì chúng ta đi xe ngựa đua với người khác đi xe lửa"
Lạc Tái Lâu gật đầu: "Đúng thế, khi anh hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở nước ngoài thì lấy kỹ thuật sản xuất vải không dệt ở nhà xưởng chúng ta thật quá lạc hậu, bây giờ mặc dù chúng ta lại không hiểu rõ về máy tính, nhưng chúng ta nên bắt đầu kịp nhịp điệu, chậm rãi làm quen, từ từ sở hữu và sử dụng công nghệ cao cấp này. Nên gần đây anh có nói với giám đốc của bọn anh, bất kể giá cả bao nhiêu bọn anh cũng phải sử dụng máy tính, học cách sử dụng máy tính."
Ô Đào: 'Bây giờ máy tính chia làm vài loại, van nen phan tfch ky cang ti mi nhau cau cu thể đã, đồng thời phải suy xét thêm máy tính hiện kết hợp với công cụ phân tích của anh, như vậy vừa tiết kiệm sức người sức của, vừa giảm bớt sai lầm."
Lạc Tái Lâu nhíu mày: "Có thể kết hợp được sao?"
Ô Đào: "Có thể thử xem, đợi em từ Nhật Bản quay về, em sẽ đến công ty các anh tìm hiểu một chút, nếu như có khả năng thì lúc đó phân tích kỹ càng tỉ mỉ hơn chút nữa."
Lạc Tái Lâu rất hứng thú nên càng nói rõ ràng ti mỉ về hình thức sản xuất sợi không dệt hóa chất của nhà xưởng cũng với quá trình phân tích hóa học cụ thể, Ô Đào vừa lắng nghe vừa hỏi những câu hỏi một cách thích hợp.
Cô phát hiện ra, mặc dù Lạc Tái Lâu mới có hai năm kinh nghiệm làm việc nhưng anh đã hiểu rõ tất cả quy trình sản xuất của nhà máy và những mặt hạn chế của nó thì nắm rõ như lòng bàn tay, có thể nói là tinh thông nghiệp vụ, hơn nữa đề cập đến xu hướng phát triển của nước ngoài anh ấy cũng có vài ý tưởng.
Ô Đào không khỏi thầm thở dài nghĩ, xã hội đã qua nhiều năm phát triển thay đổi nhanh chóng, những người xung quanh cũng thay đổi theo, Lạc Tái Lâu đã sớm không còn là cậu nhóc lưu manh như xưa nữa, cậu ta có nhiều năm kinh nghiệm làm việc, lại đang học ở trường đại học, tính tình lúc này rất trầm ổn
Chỉ trong vài năm làm việc chăm chỉ, chớp mắt một cái, mọi người đã thay đổi.
Hai người nói chuyện suốt dọc đường, vừa đến sân bay, Lạc Tái Lâu mới chợt nhớ ra: "Đúng rồi, khi nào thì em vê? Có muốn anh đến đón không?”
Ô Đào: "Không cần, em cũng không biết khi nào em trở lại. Lần này hợp tác với Nhật Bản để điều chỉnh, có thể thành công hay không, thật sự em cũng không biết."
Lạc Tái Lâu mỉm cười:
"Được rồi, chờ tin vui của em, nếu không thì thế này, khi nào em trở về nhớ liên lạc với anh, đến lúc đó anh cũng nói chuyện với giám đốc của anh”
Ô Đào: "Không thành vấn đề, em nhớ rồi."
Lần giao tiếp này với Lạc Tái Lâu khiến Ô Đào hiểu hơn được lời thầy nói. Quả nhiên, công việc của máy tính nằm ngoài phòng thí nghiệm, bản thân nó là một môn khoa học ứng dụng, cần kết hợp giữa lý thuyết và thực hành, đồng thời cũng càng nói rõ, công nghệ máy tính sẽ trở thành một trong những các công nghệ quan trọng trong tương lai, vì nó có thể được kết hợp với bất kỳ ngành học nào và trở thành công cụ phụ trợ mạnh mẽ nhất cho bất kỳ ngành nghề nào.
Ở sân bay, sau khi gặp đám người Trần Thông, một nhóm năm người vội vã đến Nhật Bản.