Chương 279: Sự ra đời của virus (4)
Chương 279: Sự ra đời của virus (4)Chương 279: Sự ra đời của virus (4)
Mạnh Sĩ Huyên tức giận nhìn cô: "Vậy tại sao cậu không nói cho mình biết?"
Ô Đào: "Nhưng khi ấy mình thấy cậu thích yêu đối tượng bên ngoài hơn. Cậu là nghiên cứu sinh trường đại học, anh trai mình là người bình thường, anh ấy không xứng với câu. Mình là bạn tốt của cậu, mình nói với cậu chuyện này để làm gì? Đó chẳng phải khiến cậu thấy khó xử và lúng túng sao?"
Nói thẳng ra, vị trí của cô ấy chắc chắn không được nói gì. Trước kia Mạnh Sĩ Huyên ở nhà mình, nhà mình cũng coi như có chút ân tình chăm sóc Mạnh Sĩ Huyên. Mình lại còn là bạn tốt của cô ấy.
Nếu như mình chủ động nói, vậy ít nhiều có ý kéo ân tình và tình bạn.
Mạnh Sĩ Huyên bỗng nhiên khóc: "Mình hiểu rồi, mình biết cậu có ý tốt. Nhưng... Nhưng mấy năm qua mình cũng chẳng tốt đẹp gì..."
Ô Đào thở dài, lau nước mắt cho Mạnh Sĩ Huyên: "Thật ra như vậy cũng tốt. Cậu xem, bây giờ chẳng phải cậu và anh trai mình đã thuận lợi bên nhau rồi sao? Để anh ấy làm việc chờ đợi bao nhiêu năm, bây giờ điều kiện anh ay đã tốt lên, là cán bộ nhà nước, tiền lương cũng cao, lại còn bán gỗ trầm hương và cho cậu cuộc sống tốt hơn. Hai người như vậy càng dễ dàng hạnh phúc hơn."
Mạnh Sĩ Huyên đỏ hoe mắt, nói: "Thật ra trước kia mình cũng không thể hiểu được, nhưng bây giờ mình đã hiểu rồi. Mình không quan tâm đến gia thế học lực của đối phương, mình không thiếu tiền và cũng không thiếu học vấn, cái gì mình cũng có. Mình cái gì cũng có, nhưng không có hạnh phúc, giống như đứa trẻ bị vứt bỏ vậy. Cho nên mình nghĩ, điều mình thiếu là một người đàn ông, một người có thể cho mình sự tin tưởng và khiến mình yên tâm. Phải có thể lực khoẻ mạnh, phải máu nóng để ôm lấy mình, dùng nhiệt độ cơ thể để an ủi mình.”
"Mình cũng quen biết anh trai cậu từ khi còn nhỏ, mình biết rõ tính tình của anh ấy. Mình biết rất rõ anh ấy sẽ không bao giờ phản bội mình, mãi mãi đối xử tốt với mình. Tình yêu đan xen với tình thân, đấy chính là điều mình cần."
Ô Đào suy nghĩ: "Cậu nói cũng có lý."
Mạnh Sĩ Huyên: "Hơn nữa anh trai cậu không phải là không có điều kiện. Bây giờ anh ấy đã là cán bộ nhà nước, còn định tiếp tục học đại học truyền hình. Đơn vị của anh ấy sắp tiếp tục thăng chức cho anh ấy, cậu không biết sao?"
Ô Đào: "... Mình thật sự không biết, hoá ra anh trai mình cái gì cũng nói cho cậu nghe, nhưng không nói cho bọn mình?"
Mạnh Sĩ Huyên nhoẻn miệng cười, nụ cười vô cùng ngọt ngào: "Có lẽ vẫn chưa chính xác, nhưng lãnh đạo nói có ý này. Sau này mọi người sẽ biết hết."
Ô Đào cũng mỉm cười: "Được rồi, mình quen rồi. Bà cô như mình đây hình như sắp bị lật đổ địa vị rồi."
Mạnh Sĩ Huyên trong lòng vui như mở cờ, nhào đến ôm lấy cổ Ô Đào: "Sao có thể chứ, bà cô của mình, sau này mình phải cung phụng cậu. Bà cô của mình!"
Ô Đào không chịu được: "Được rồi được rồi, cậu buông mình ra đi. Mình sắp bị cậu ghìm chết rồi!"
Sau khi lan truyền chuyện tình công khai của Mạnh Sĩ Huyên và Thanh Đồng, thì ai ở trong Đại tạp viện cũng hết sức kinh ngạc, có vài người còn không dám tin.
Ai cũng biết đến gia đình Mạnh Sĩ Huyên có tiền, ba cô ấy có cấp bậc nhất định, bản thân cô ấy là con gái của liệt sĩ, lại là nghiên cứu sinh của trường Đại học Nhân Dân. Điều này thì vô cùng thật, ai có thể với tới được chứ.
Nhưng Thanh Đồng thế mà lại có kết quả rất tốt, lại là đối tượng mà cô gái này nhắm vào. Cũng có người cảm thấy là Thanh Đồng hưởng lợi từ Ô Đào: "Lúc đầu là Ô Đào dẫn cô gái này về nhà, có thể coi là được lợi rồi! Thanh Đồng cũng có bản lĩnh nên mới có thể tìm cho mình người yêu tốt như vậy, ngay cả tiền sính lễ đều phải tiết kiệm, thực sự có tiền đồ lớn đó."
Ô Đào nghe những lời này không ra làm sao, Thanh Đồng cũng không thích nghe nên nói thẳng: "Chuyện này với quá khứ không liên quan với nhau, cũng đều là tự do chọn đối tượng yêu đương mà."
Mọi người nhìn thấy sắc mặt của cô không vui nên mới không dám nhắc lại chuyện này nữa, nhưng cuối cùng thì trong lòng cũng thâm ngưỡng mộ, cũng có người tự cảm thấy Thanh Đồng đang trèo cao.
Đương nhiên Mạnh Sĩ Huyên cũng biết khó tránh khỏi người khác nói này nói nọ, nhưng rõ ràng là cô cũng không quan tâm. Hiện giờ cô và Thanh Đồng công khai rồi, mỗi ngày đều rất nồng nhiệt chạy đến gọi mẹ Ninh Diệu Hương nheo nhéo, vô cùng nồng thắm khiến Ninh Diệu Hương cũng rất vui vẻ rồi kéo cô ấy lại, còn thân hơn cả con gái ruột, bà ấy giục bọn họ nhanh chóng mua nhà đi: "Mua nhà rồi sau này hai con có thể sống vui vẻ mỗi ngày."
Thế là Mạnh Sĩ Huyên cùng với Thanh Đồng đi khắp nơi xem nhà, có thể vì vận may tốt nên đã nhanh chóng tìm được hai khu tứ hợp viện không lớn lắm ở Tân Nhai Khẩu, một cái khoảng mười ba ngàn, một cái khác trả giá cả nữa ngày trời thì người bán nhất quyết là mười một ngàn, vậy thì lệch khoảng bốn ngàn tệ.