[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 288 - Chuong 288: Bau Troi Nam 1989 (2)

Chuong 288: Bau troi nam 1989 (2) Chuong 288: Bau troi nam 1989 (2)Chuong 288: Bau troi nam 1989 (2)

Thực ra, Ninh Diệu Hương vẫn không hài lòng về Lạc Tái Lâu, nhưng đã đến thời điểm này, bà ấy cũng đã nhìn ra, bên ngoài kia không có nhiều đàn ông tốt, cho dù có thích hợp, cũng chưa chắc đã không tham tiền của Ô Đào.

Lạc Tái Lâu có không tốt hơn nữa, ít nhất cũng đợi chờ Ô Đào nhiều năm, vẫn đáng tin cậy.

Vì vậy, gần đây bà ấy cũng bắt đầu thúc giục: "Con cũng đã hai mươi chín rồi, chẳng mấy chốc là ba mươi tuổi, nếu có thời gian các con mau kết hôn đi."

Ô Đào: "Gần đây anh Tái Lâu quá bận, vẫn đang bận chuyện công ty ở nơi khác, bọn con cũng đã thống nhất là chờ anh ta trở về rồi chuyện kết hôn."

Ninh Diệu Hương gật đầu nói: "Đúng rồi, Ô Đào, con cũng phải để ý đấy, cậu ta hiện đang điều hành công ty, ở bên ngoài cả ngày lẫn đêm, ăn ăn uống uống, mẹ nghe nói là còn đi Karaoke gì đó với người ta. Ngoài kia nhiêu phụ nữ như vậy, chẳng may có chuyện gì thì sao, có người đàn ông nào là không trộm thịt sống đâu cơ chứ, con nhớ phải chú ý đấy." Mạnh Sĩ Huyên ở cạnh đó cười ra tiếng: "Mẹ ơi, là Karaoke."

Ninh Diệu Hương: "Đúng đúng đúng, Karaokel"

Ô Đào bất đắc dĩ cười nói: "Không đến mức đó đâu mẹ ơi, anh ta trưởng thành rồi, biết chừng mực."

Thực ra, nếu Lạc Tái Lâu đột nhiên thích một cô gái, cô cũng sẵn sàng chúc phúc cho bọn họ, nhưng cô cũng không tin Lạc Tái Lâu sẽ lừa dối mình, anh ta tội gì phải vậy.

Lúc mới xác định quan hệ, hai người cũng đã nói rõ ràng, cùng duy trì mối quan hệ hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ, nhưng lỡ một trong hai người hối hận, có thể chia tay bất cứ lúc nào.

Lúc này, Mạnh Sĩ Huyên đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Nhưng hôm đó mình đến đơn vị của anh ta, hình như có nghe người ta nói về anh ta, nói anh ta có tình nhân ở Uy Hải, cụ thể thế nào thì mình cũng không biết, mình nghĩ không có lửa thì làm sao có khói, cậu vẫn nên hỏi đi."

Tình nhân là làm tình nhân cho người giàu.

Ô Đào nghe xong cũng không quá để bụng, nhưng vẫn là nói: "Được, mình biết rồi, để lúc nào rảnh mình hỏi xem."

Mạnh Sĩ Huyên nói tiếp: "Còn nữa, Vương Á Tương muốn tổ chức họp lớp đấy, cậu có đi hay không, lần trước gặp cô ta còn hỏi cậu đấy!"

Sau khi đi du học trở về, Vương Á Tương được chuyển tới tòa báo làm biên tập viên, hiện đã kết hôn. Chồng cô ta là người có bối cảnh, cũng tài giỏi hơn người, lớn hơn cô ta mười tuổi, là sinh viên thời kỳ trước, vốn làm việc ở Viện Công nghệ Máy tính Trung Quốc, nhưng sau cải cách, anh ta cũng ra ngoài tự gây dựng sự nghiệp.

Hai năm nay bọn họ kinh doanh khá tốt, đi theo con đường cũ của công ty Tam Hợp.

Ô Đào: "Mình không đi đâu, công ty của chồng cô ấy sắp tung ra sản sản phẩm mới, là đối thủ cạnh tranh với chúng mình, chắc sẽ cạnh tranh rất gay gắt, đến lúc đó gặp nhau nhắc tới chuyện này cũng không dễ chịu gì, nên để lần khác đi."

Mạnh Sĩ Huyên: “Được, vậy thì đừng đi nữa, thực ra mình cũng không muốn đi cho lắm, ai thèm nói chuyện với cô ta chứ!"

Ô Đào cười nói: "Sau này có thời gian lại tụ tập, giờ đang là thời điểm nhạy cảm." Sau khi nói chuyện xong, cô rời khỏi tứ hợp viện, lái xe qua công ty.

Mấy ngày nay, thời tiết ở Bắc Kinh luôn rất toi tệ, hơi tý là bầu trời xám xịt gió thổi mạnh, cứ tưởng hôm nay thời tiết sẽ đẹp hơn, ai ngờ trời vẫn xám xịt.

Ô Đào lái xe khá chậm, cứ như vậy chậm rãi đến công ty. Cô đến công ty, đúng lúc tham dự một cuộc họp.

Bầu không khí trong cuộc họp cũng không được tốt cho lắm, cả phòng họp bị mùi thuốc súng bao phủ.

Trong số mấy người cùng hợp tác năm đó, ngoài Trần Thông Ô Đào ra, thì còn có Bành Văn Nguyên. Lúc đó đoàn người Trần Thông Ô Đào đi Nhật Bản đàm phán hợp tác lần đầu tiên, cũng chính nhờ Bành Văn Nguyên dà phán được mức giá bốn trăm đô la, anh ta là cao thủ đàm phán.

Trong những năm qua, công ty đã phát triển đến quy mô như ngày nay, số cổ phần của Bành Văn Nguyên cũng đã lên tới 30%.

Ở Tam Hợp này, Ô Đào nắm giữ 25% cổ phần, Bành Văn Nguyên nắm giữ 30% cổ phần, và Trần Thông nắm giữ 35%, 10% còn lại nằm trong tay các nhà đầu tư nhỏ lẻ. Mùi thuốc súng bao phủ trong cuộc họp hôm nay, đến từ Bành Văn Nguyên và Trần Thông.

Thực ra, mâu thuẫn giữa hai người bọn họ đã manh nha từ năm ngoái.

Lúc đó, công ty Tam Hợp cùng hợp tác mở một công ty liên doanh với đối tác Nhật Bản, loại công ty liên doanh này có thể tận dụng tối đa các ưu đãi về thuế hiện hành. Công ty liên doanh này chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực sản xuất thiết bị tự động, vốn đầu tư khoảng mười triệu đô la, công ty Tam Hợp nắm giữ 70% cổ phần, công ty Nhật Bản nắm giữ 30% cổ phần. Trong trường hợp công ty Tam Hợp có lợi thế tuyệt đối về cổ phần, bọn họ cần cử một người qua đó làm tổng giám đốc.
Bình Luận (0)
Comment