Chuong 289: Bau troi nam 1989 (3)
Chuong 289: Bau troi nam 1989 (3)Chuong 289: Bau troi nam 1989 (3)
Thực ra, tuy mấy năm nay công ty Tam Hợp đã liên tiếp thành lập nhiều công ty con liên doanh và các nhà máy trực thuộc, nhưng muốn vận hành công ty liên doanh lần này phải chuyển dây chuyền sản xuất từ công ty con khác tới, nên quyền kiểm soát công ty liên doanh này trở nên rất quan trọng.
Lúc ấy, ý của Trần Thông là, hoạt động này có liên quan đến công nghệ sản xuất, là sở trường của Ô Đào, nên để Ô Đào làm Tổng giám đốc, nhưng sẽ để Bành Văn Nguyên làm Phó tổng giám đốc phụ trách mảng marketing, bởi vì Bành Văn Nguyên giỏi giao dịch với thị trường.
Nhưng hiển nhiên là Bành Văn Nguyên không vui, anh ta muốn làm Tổng giám đốc, muốn để Ô Đào làm kỹ sư trưởng.
Cuối cùng là Ô Đào nhượng bộ, cô làm kỹ sư trưởng ở công ty liên doanh, chức vụ Tổng giám đốc do Bành Văn Nguyên phụ trách, nhưng Trần Thông lại không hài lòng.
Ba người nắm giữ đến 90% số cổ phần, anh ta hy vọng đạt được sự cân bằng giữa ba bên, không muốn cán cân nghiêng về một bên. Trong khi dã tâm của Bành Văn Nguyên dường như đã dần banh trướng, mơ hồ muốn áp chế Ô Đào.
Trần Thông nói riêng với cô: "Anh ta áp chế cô trước, chờ thấy cô không tranh với anh ta, tiếp theo anh ta sẽ tranh với tôi."
Kỳ thực Ô Đào cũng không có hứng thú với những chuyện này, nhưng cô cũng không phải là loại người chịu bị lấn ép. Vì vậy, trong lòng cô vẫn luôn đề phòng Bành Văn Nguyên, đến lúc mấu chốt, cô tự nhiên sẽ cùng hợp tác với Trần Thông, đè nhuệ khí của Bành Văn Nguyên xuống.
Cô cũng đưa ra một số ví dụ ở nước ngoài, đề nghị Trần Thông bắt đầu thiết lập và hoàn thiện các quy chế của công ty.
"Công ty của chúng ta đã không còn là xưởng nhỏ như trước đây, doanh thu hàng năm lên đến một tỉ đồng, chỉ cần giậm chân cũng đủ gây chấn động cho toàn bộ thị trường máy in. Các quy định cũ chúng ta dùng để vận hành công ty đã quá lạc hậu, giờ cần phải bắt tay vào thiết lập và hoàn thiện các quy chế mới cho công ty, nếu không, ba bên cứ lục đục với nhau, kết quả cuối cùng sẽ không có ai thắng, mà bị ảnh hưởng đầu tiên sẽ là công ty.
Trân Thông nghe xong cũng tự nhiên đồng ý: "Ô Đào, những lời cô nói cũng đúng với suy nghĩ trong lòng tôi. Mới đầu chúng ta do dam ném đá tìm được, nhờ có kỹ thuật, cũng gặp được may mắn nên cứ vậy thành công, từ thuyền nhỏ trở thành thuyền lớn. Thuyền nhỏ dễ kiểm soát, chứ thuyền lớn sẽ rất khó lèo lái. Nếu chúng ta cứ tiếp tục ngủ quên trong thành tựu cũ, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ phải chịu hậu quả rất lớn."
Nói thì nói vậy, nhưng tất cả mọi thứ không thể có được trong một sớm một chiều, chẳng hạn như bây giờ bọn họ lại tranh luận.
Chuyện kiến hai người đang tranh luận với nhau là, tới đây công ty sắp đưa ra thị trường một bộ thiết bị xử lý văn bản tự động thông minh, đây là một bộ máy vi tính cỡ nhỏ, tích hợp bàn phím với màn hình LCD và bộ vi xử lý máy in, loại bỏ hạn chế "Khó thao tác" của máy vi tính thông thường, có thể nói bộ thiết bị xử lý văn bản này là một chiếc máy vi tính "Khủng", có thể giúp hầu hết các nhân viên văn phòng sử dụng dễ dàng.
Đây đương nhiên đang là sản phẩm bí mật của công ty Tam Hợp.
Chỉ là, Trần Thông và Bành Văn Nguyên lại có quan điểm bất đồng trong việc định giá sản phẩm này. Ý của Bành Văn Nguyên là, bọn họ nên hạ giá thành sản phẩm xuống, sản xuất với chi phí thấp nhất có thể, có vậy mới dễ dàng chiếm lĩnh thị trường: "Không nói đi đâu xa, như máy móc Khoa Tân, bọn họ sử dụng đầu máy in nhiệt bình thường, trong khi chúng ta sử dụng đầu máy in nhiệt tốt hơn bọn họ, đồng nghĩa với giá cả sẽ đắt hơn. Nhưng vấn đề là, người mua hàng bình thường có thể hiểu được điều này không? Bọn họ chỉ biết rẻ và đắt, bọn họ không biết chúng ta thay bằng đầu máy in nhiệt tốt có ý nghĩa như thế nào!"
Khoa Tân chính là công ty của chồng Vương Á Tương, tới đây bọn họ sắp tung sản phẩm mới ra thị trường, chắc chắn sẽ muốn cạnh tranh với sản phẩm của Tam Hợp.
Nhưng Trần Thông phản đối: 'Không phải là chúng ta chưa từng sử dụng đầu máy in nhiệt kia, tất cả chúng ta đều biết nó có chất lượng như thế nào. Ô Đào phải bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới phát triển được sản phẩm máy tính này, nếu chỉ vì một đầu máy in nhiệt mà khách hàng không tin tưởng chúng ta, vậy chúng ta phải làm thế nào? Giá cả có thể đắt, nếu ở mức giá này mà khách hàng vẫn có thể chấp nhận được, vậy chúng ta nên cung cấp sản phẩm tốt hơn!"
Bành Văn Nguyên: "Làm người không thể mất gốc được, anh đừng quên, năm đó chúng ta dựa vào chiến lược giá thấp để đánh bại đối thủ cạnh tranh Nhật Bản."
Trần Thông: "Trước kia mang giày cỏ, chẳng lẽ cả đời này đều phải đi giày cỏ? Hồi còn bé hót phân, cả đời này đều phải đi hót phân à?"
Nghe những lời nói đầy sắc bén này, Bành Văn Nguyên không khỏi cười nhạt.