[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 299 - Chương 299: Kiểm Toán (4)

Chương 299: Kiểm toán (4) Chương 299: Kiểm toán (4)Chương 299: Kiểm toán (4)

Trong lúc đang bận, chuông điện thoại của Ô Đào vang lên, cô nhận.

"Tối nay em có rảnh không, chúng ta cùng ăn cơm đi."

Là giọng của Diệp Uẩn Niên.

Ô Đào hơi giật mình, lúc này trong đầu cô đều là con số, có khoảng khắc cô còn suýt nữa muốn hỏi các an không cần bận lòng về vấn đề kiểm tra thuế à?

Có lẽ là do cô nhất thời không phản ứng kịp khiến anh hiểu lầm, Diệp Uẩn Niên lại nói: "Ô Đào, anh xin lỗi chuyện hôm qua, bây giờ anh mang theo thành ý muốn nói chuyện với em."

Ô Đào không khỏi bất ngờ khi nghe anh nói vậy, cô lãnh đạm nói: "Anh nói em có thể tin tưởng anh được không?"

Diệp Uẩn Niên: "Ô Đào, anh thật sự muốn nói chuyện tử tế với em. Tối hôm qua anh cũng không có ý gì đâu, chỉ là do anh nhìn thấy hai đứa bé kia, trong đầu không khỏi suy nghĩ nhiều, nên thấy hơi khó chịu."

Ô Đào: "Anh khó chịu? Vậy nên anh muốn em cũng khó chịu cùng anh, phải không? Có phải anh rất thất vọng khi thấy em không khó chịu không?”

Diệp Uẩn Niên ở đầu điện thoại bên kia trầm mặc rất lâu, không lên tiếng.

Ô Đào lại nhớ tới những lời anh nói đêm qua, anh thừa nhận mình ngây thơ, còn nói mình ngu xuẩn.

Nghĩ đến đây, cô lại mềm lòng, khẽ thở dài nói: "Uẩn Niên, nhiều năm không gặp, kỳ thực em cũng muốn nói chuyện với anh, em vẫn luôn muốn nói chuyện với anh, chỉ là đợt này em bận nhiều việc quá, chuyện gì cũng phải bận tâm, nên tạm thời không thể nghĩ được việc gì khác. Chờ mấy hôm nữa hết bận, em sẽ gọi điện thoại cho anh, được không? Em có số điện thoại của anh rồi."

Diệp Uẩn Niên: "Em sẽ gọi điện thoại cho anh chứ?"

Trong giọng nói thanh trầm của anh lộ vẻ thành khẩn, càng khiến cô không đành lòng, vì vậy cô cũng giải thích cặn kẽ nói: "Gần đây có người tố cáo công ty chúng em, chính phủ thành lập tổ công tác tới thanh kiểm tra công ty, bộ phận R&D của chúng em cũng phải cân đối lại sổ sách kết toán. Em không biết anh có hiểu gì về tình hình trong nước không, dù sao có cán bộ tới thanh kiểm tra công ty thế này, tình hình không tốt có thể sẽ bị phạt hơn mười triệu, chúng em cần phải cẩn thận ứng đối. Vậy nên chắc mấy ngày nay em còn không có cả thời gian về nhà ngủ, nhưng chờ hết bận, em chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho anh."

Cho dù là vì lý do gì, năm đó cô cũng thật sự đã lừa anh. Mấy năm nay, anh có thể oán hận cô, có thể không trở về nước, có thể dùng ánh mắt lạnh lùng lại bài xích nhìn cô.

Bây giờ anh trở lại, cô cũng rất muốn nói chuyện với anh.

Diệp Uẩn Niên: "Được, anh chờ."

Trong mấy ngày tổ thanh kiểm tra đến, tất cả mọi người đều cẩn thận ứng đối, chỉ sợ nói sai một lời nào, cẩn thận trình lên tất cả sổ sách kế toán, không dám để xảy ra sơ sót gì.

Cứ tưởng cuối cùng mọi chuyện sẽ kết thúc trong êm thấm, ai ngờ tổ thanh kiểm tra lại phát hiện ra vấn đề, vấn đề về ngoại tệ.

Dự trữ ngoại hối của Trung Quốc đang thiếu hụt, hạn ngạch ngoại hối đều có chỉ tiêu. Là một doanh nghiệp tư nhân, công ty Tam Hợp đương nhiên không thể lấy được hạn ngạch ngoại hối này. Tuy nhiên, công ty Sanhe phải nhập khẩu một lượng lớn số bộ phận trang thiết bị từ nước ngoài, để giải quyết vấn đề này, bọn họ hợp tác chặt chẽ với những đơn vị có hạn ngạch ngoại hối. Về cơ bản đây là quy tắc bất thành văn trong ngành, nếu sử dụng ngoại hối của bên kia thì phải trả một phần phí cho bên kia, mà đây lại chính là vấn đề.

Khi sử dụng hạn ngạch ngoại hối của đơn vị hợp tác, phí sử dụng ngoại hối của bên đó sẽ được tính vào chi phí hoạt động của công ty Tam Hợp. Theo quan điểm của công ty Tam Hợp, điều này không có vấn đề gì, nhưng tổ thanh kiểm tra nghiên cứu xong lại cho rằng, khoản chi phí này không nên tính vào chỉ phí kinh doanh, mà nên tính vào khoản lợi nhuận được chia.

"Công ty các anh và công ty đầu tư kia cùng hợp tác kinh doanh, vậy nên đây gọi là chia lợi nhuận, chứ không thể gọi là chi phí kinh doanh."

Nghe thấy vậy, Trần Thông giải thích: "Đó gọi là chi phí sử dụng ngoại hối của chúng tôi, còn chúng tôi kiếm tiền, chúng tôi nộp thuế, bọn họ kiếm tiền, bên nộp thuế nên là bọn họ mới đúng, sao lại bắt chúng tôi nộp thuế luôn cho được?"

Nhưng tổ thanh kiểm tra lại nói: "Bọn họ là đơn vị nhà nước, tiền của bọn họ chính là tiền của nhà nước, bắt bọn họ nộp thuế thì còn có ý nghĩa gì nữa. Bên các anh là công ty kinh doanh, các anh nộp thuế là cống hiến cho quốc gia, đó mới là đạo lý."

Trần Thông không nói nên lời.

Ô Đào cũng không hiểu cho lắm, với lại dù có hiểu, trông có vẻ đối phương đã hạ quyết tâm muốn đào tiền của công ty bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment