Chuong 298: Kiem toan (3)
Chuong 298: Kiem toan (3)Chuong 298: Kiem toan (3)
Ô Đào cũng biết việc này không dễ giải quyết, cô lập tức xem xét công việc được lên lịch trình ngày mai, ngày mai cô có kế hoạch đi thị sát nhà máy, kiểm tra tiến độ làm việc với bộ phận R &D.
Cô lập tức gọi thư ký tới, yêu cầu đối phương thay đổi kế hoạch giúp mình, cô sẽ kiểm tra tiến độ vào cuối buổi chiều này, hoãn không đi thị sát nhà máy nữa.
Trong cuộc họp buổi chiều, bộ phận tài vụ báo cáo tình hình, mọi người cùng lắng nghe, Bành Văn Nguyên đột nhiên nói: "Chi phí dành cho bộ phận R&D có cao quá không?”
Ô Đào: "Đây là con số chúng ta cùng bàn bạc quyết định vào bốn năm trước."
Bản thân Trần Thông xuất thân từ dân kỹ thuật, anh ta rất chú trọng đến vấn đề kỹ thuật, vấn đề nghiên cứu và phát triển. Vì vậy, ngay từ đầu anh ta đã quyết định chi phí dành bộ phận R&D sẽ chiếm 5% doanh thu cơ bản của công ty. Lúc đưa ra quyết định này, 5% đó chẳng là gì cả, nhưng theo quy mô của công ty càng ngày càng mở rộng, các nghiệp vụ tăng lên, 5% này của bộ phận R&D lại trở thành một khoản tiền rất lớn, trở nên rất bắt mắt. Banh Văn Nguyên: "Bộ phận R&D không cần xã giao, cũng không phải bỏ ra chi phí gì khác, chỉ trả mỗi tiền lương, mà cần phải dùng tới khoản tiền lớn đến vậy sao? Bình thường các cô đã làm gì?”
Ô Đào mỉm cười nhìn Bành Văn Nguyên: "Văn Nguyên, anh muốn kiểm tra các khoản chỉ tiêu của bộ phận R&D hả, vậy thì kiểm tra đi, gọi cả bộ phận tài vụ cùng kiểm tra, mọi người cùng ngồi xuống rà soát kiểm tra cẩn thận. Anh cũng có thể tới kiểm tra sổ sách ở bộ phận tài vụ của bộ phận R&D, một ngày không xong thì hai ngày ba ngày, cũng không có vấn đề gì.
Bành Văn Nguyên không nói gì, hiển nhiên là anh hơi bất mãn, nhưng nếu bảo anh phải chỉ ra vấn đề về sổ sách kế toán của bộ phận R & D, anh ta nào có thời gian rảnh rỗi đó.
Trần Thông: "Bây giờ đội kiểm tra đã sắp tới, kẻ thù lớn đang ở trước mắt, chuyện quan trọng nhất với chúng ta bây giờ là đoàn kết nhất trí, ứng phó với lần kiểm tra này. Hôm nay trở về, mọi người cùng kiểm tra lại sổ sách tài chính của mình trước, tối hôm nay chúng ta sẽ lại mở một cuộc họp nhỏ, có vấn đều gì mọi người cùng trao đổi. Tối nay tôi sẽ không về nhà, ở lại công ty." Nói đến đây, anh ta quay sang nhìn Bành Văn Nguyên: "Bây giờ là thời khắc sống còn của công ty, nếu có vấn đề gì thì để sau hãy nói, cứ làm theo nguyên tắc chung đã, chúng ta là đàn ông, đừng cứ lải nhải vì chút chuyện nhỏ."
Sau khi hội nghị kết thúc, Ô Đào triệu tập mấy quản lý của của bộ phận R&D tới, nói ngắn gọn về tình hình hiện tại, yêu cầu bọn họ để công việc hiện tại xuống trước, giữ vững tinh thần cảnh giác, chuẩn bị đón đoàn thanh tra sắp tới. Mọi người đều là người từng trải, biết người bên thanh tra tới thì đừng mong làm việc nữa. Vì vậy, mỗi người đều lên tinh thần, kiểm tra sắp xếp lại sổ sách kế toán của dự án mình.
Ô Đào vừa bận rộn chuẩn bị cho đợt kiểm tra, vừa nghĩ đến Bành Văn Nguyên.
Thực ra, mấy năm gần đây công ty đã trải qua mấy lần điều chỉnh cơ cấu và đấu tranh phe phái. Mấy nguyên lão ban đầu đều sắp rời đi gần hết. Việc Bành Văn Nguyên ở lại là chuyện tốt, với lại anh ta cũng giỏi trong lĩnh vực marketing và đàm phán kinh doanh, năng lực thật sự rất tốt, có giá của một số dự án trọng điểm đều do anh ta đàm phán được.
Nhưng hiện tại, trong lòng anh ta đã sớm sinh lòng bất mãn, bắt bẻ mọi thứ, nhiều lần tỏ vẻ muốn thay mặt Trần Thông điều hành công ty. Nếu cứ tiếp tục thế này, không bao lâu nữa, công ty sẽ có biến động lớn.
Chỉ là, cô phải đảm bảo quyền quản lý tuyệt đối của Trần Thông, Trần Thông xuất thân từ dân kỹ thuật, coi trọng vấn đề nghiên cứu và phát triển. Khoản đầu tư công ty Tam Hợp rót vào cho bộ phận R & D trong mấy năm nay lớn hơn nhiều so với các công ty bình thường khác, là khoản tài chính cô không thể nào có được nếu ở lại trường đại học.
Hiện cô đã thành lập nhà máy, bắt tay vào nghiên cứu dây chuyền sản xuất của riêng mình, tuy còn chưa đủ độ chín, nhưng chỉ cần kiên trì là rồi sẽ có hiệu quả.
Nếu Bành Văn Nguyên lên chức, mọi người bất đồng ý kiến, đến lúc đó các khoản đầu tư vào bộ phận R&D sẽ giảm đi rất nhiều, nhiều kế hoạch hiện tại của cô sẽ không đủ kinh phí để thực hiện.
Nhưng ý niệm này cũng chỉ thoáng qua trong đầu, cô tiếp tục vùi đầu vào những số liệu kế toán kia, tất nhiêu là số liệu kế toán của bộ phận R&D không thể đơn giản như những gì Bành Văn Nguyên nói. Nó có liên quan đến việc thành lập nhiều dự án R&D, hoàn trả và mua sắm trang thiết bị, việc phân loại cũng rất rườm rà, cô phải xem qua lại hết các số liệu này, tránh cho ngày mai đoàn thanh kiểm tra tới lại không thể đối ứng được.