Chương 297: Kiểm toán (2)
Chương 297: Kiểm toán (2)Chương 297: Kiểm toán (2)
Lạc Tái Lâu cười khổ nói: "Khoảng thời gian trước có một loại virus tấn công máy tính, anh cũng chú ý đến thứ đó, cũng biết công ty Firefly của anh ta đã giải quyết được vấn đề này. Gần đây đọc được tin tức công ty bọn họ sắp tiến quân vào thị trường trong nước. Nếu công ty của anh ta mở trụ sở ở đây, chắc chắn anh ta cũng phải trở lại."
Ô Đào nhẹ giọng nói: "Ngày hôm qua em đã gặp anh ấy."
Lạc Tái Lâu nhất thời căng thẳng hỏi: "Anh †a nói gì? Anh ta tìm em à?”
Ô Đào: "Chỉ tình cờ gặp gỡ thôi, cũng không nói gì, bọn em cùng đi uống cà phê, ôn lại vài câu chuyện cũ."
Lạc Tái Lâu: "Vậy ý em thế nào?"
Ô Đào cười: "Em có thể có ý gì, thấy anh ấy trở lại là em phải nhào tới à?"
Lạc Tái Lâu: "Anh không có ý đó."
Ô Đào: "Từ rất nhiều năm trước, chúng em đã không có khả năng rồi."
Ô Đào cũng không biết thời gian cụ thể là từ lúc nào, có lẽ là từ chạng vạng tối trời mưa ở Di Hòa Viên, vào buổi chạng vạng tối cô lừa anh đó, cũng có lẽ là lần gặp nhau ở trước cổng bệnh viện Trung Nhật kia. Cô biết, quá khứ đã sớm qua lâu rồi.
Lạc Tái Lâu: "Hình như là anh ta vẫn còn độc thân."
Ô Đào thiêu mi: "Anh biết rõ quá nhỉ?"
Cô thật sự chưa từng chú ý đến chuyện đó, kể từ sau khi tham dự hội nghị ở Hương Cảng lần đó, nhìn thấy chiếc nhẫn unmarried-wife kia, cô đã không còn muốn quan tâm đến những vấn đề riêng tư của anh, cô chỉ đọc các bài bái nói về chuyên môn của anh, thỉnh thoảng biết được xu hướng của anh.
Lạc Tái Lâu: "Anh cũng chỉ tình cờ xem qua thôi, hiện tại công ty anh đang định mua phân mềm diệt virus, bản thân anh cũng muốn tìm hiểu về thứ này."
Ô Đào: "Tái Lâu, đừng quan tâm đến những người không liên quan gì tới chúng ta nữa, anh giải quyết vấn đề của mình trước đi, em sẽ không để anh phải đối mặt với nhiều vấn đề liên tiếp cho đến khi anh giải quyết xong vấn đề này."
Lạc Tái Lâu nghe thấy những lời này cũng hiểu, hai người đã thật sự kết thúc rồi, nhưng cô sẽ chờ anh ta vượt qua cửa ải khó khăn này, rồi mới công khai chuyện chia tay.
Dù sao bây giờ cô cũng đang đầu tư vào công ty của anh ta, nếu hai người chia tay, cô sợ sẽ ảnh hưởng đến công ty của anh ta.
Giọng điệu của Lạc Tái Lâu tràn đầy cảm xúc thất bại: "0 Đào, anh không muốn chuyện này xảy ra, cũng không biết tại sao —— "
Ô Đào cắt ngang lời của anh ta: "Tái Lâu, chắc anh cũng hiểu tính cách của em rồi đấy. Lúc đó, chúng ta đã nói rất rõ rồi, em nghĩ anh cũng có thể hiểu được suy nghĩ của em."
Lạc Tái Lâu nghiến răng nói: "Anh sẽ đi điều tra, anh phải điều tra cho rõ, chắc chắn là có người âm thầm hại anh! Anh không thể chịu tiếng oan này được! Cho dù chúng ta có chia tay, cũng không nên chia tay vì lý do này! Anh thật sự không thể nào hiểu nổi!"
Nói xong, anh ta cúp máy.
Lúc Ô Đào buông điện thoại di động xuống, ngoài phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa, Ô Đào nói mời vào, Trân Thông bước vào.
Anh ta vội vàng bước vào: "Ô Đào, mấy ngày tới đây chúng ta đều phải lên tinh thần đấy."
Ô Đào: "Sao vậy?"
Trần Thông: "Chuyện hôm trước tôi từng đề cập tới đấy, có người tố cáo chúng ta, hiện tại bên phía cơ quan nhà nước đã thành lập một tổ thanh kiểm tra, ngày mai bọn họ sẽ tới đây điều tra chúng ta."
Ô Đào: "Vậy thì điều tra đi."
Mạng lưới thông tin của Trần Thông rất nhanh nhạy, anh ta đã sớm biết chuyện có người tố cáo công ty bọn họ, đều nhờ có quan hệ tốt với chính phủ nên mới biết trước. Nhưng biết trước cũng vô ích, chuyện gì tới vẫn sẽ tới.
Thực ra, ngay từ khi mới thành lập, công ty của bọn họ vẫn luôn thực hiện việc nộp thuế theo quy định của pháp luật. Nhưng dù sao đây cũng là giai đoạn khởi đầu của công cuộc cải cách mở cửa, còn nhiều quy định, quy chế chưa được hoàn thiện, vì vậy các doanh nghiệp thường xuyên phải đối mặt với một số rủi ro từ chính sách, cũng thường bị người ta bới lông tìm vết tố cáo, chẳng hạn như bán giá quá cao, chẳng hạn như vấn đề về ngoại hối, vấn đề tín dụng và vấn đề về thuế.
Xét cho cùng, nếu có người muốn chỉnh bạn, thì trứng gà cũng có thể bới ra được Xương.
Chẳng hạn như năm trước, một công ty con trực thuộc Viện Công nghệ Trung Quốc vừa được thành lập không bao lâu, đã bị phạt hơn ba triệu vì vấn đề giá cả. Người phụ trách công ty đó nghe được tin tức còn suýt nữa quỳ xuống xin người ta.
Trần Thông: "Đến lúc đó, tất cả các bộ phận trong công ty đều phải lên tinh thần để chuẩn bị cho vấn đề này, để chuyện này ầm lên cũng không hay, tôi đoán chắc cũng sẽ bị chặt chém. Tôi không sợ bị phạt mấy triệu, chỉ sợ chuyện này bị làm ầm lên, chúng ta chưa chắc đã giải quyết được. Với lại, sản phẩm mới của chúng ta vừa được tung ra thị trường, giờ lại bị truyền ra tin tức tiêu cực, chắc chắn sẽ ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh công ty. Chờ lát nữa tôi sẽ mở cuộc họp với bộ phận tài vụ, chúng ta tự kiểm tra trước, cô cũng nhớ phải qua đấy."
Ô Đào: "Được."