Chuong 332: Qua le (6)
Chuong 332: Qua le (6)Chuong 332: Qua le (6)
Ô Đào cũng chỉ cười nói: "Chúng tôi cũng không có cách nào cả, giá của sản phẩm lần này có thể phải lên tới hơn chục nghìn tệ. Với mức giá này, trước mắt cũng chưa biết chắc rằng có bán được hay không."
Hà Húc Binh nghe thấy vậy cũng phụ họa theo: "Đúng là hơi cao, nhưng sản phẩm của công ty Tam Hợp có chất lượng tốt, giá cao cũng không sợ, cô cứ yên tâm đi, chắc chắn sẽ bán được nhiều. Lại nói, bán ít thì có làm sao, giá thành một chiếc máy của công ty chúng tôi vào khoảng hai nghìn đồng, như vậy một chiếc máy các cô lãi được tám nghìn, lợi nhuận bằng chúng tôi bán mấy chiếc máy!"
Ô Đào thở dài nói: "Hà tổng, nếu chuyện giống như anh nói thì đơn giản rồi, như vậy chúng tôi lãi quá. Vấn đề là chi phí mua linh kiện quá cao, không thể giảm xuống được, nên chúng tôi mới phải đau đầu. Anh cũng biết rồi đấy, công ty chúng tôi hiện có quy mô rất lớn, khó có thể kiểm soát được."
Hà Húc Binh thử thăm dò: "Xem Giang tổng vừa nói gì này, công ty Tam Hợp các cô chiếm vị trí độc tôn ở trên thị trường, không biết kiếm được bao nhiêu tiền. Thành thật mà nói, Khoa Tân chúng tôi chỉ chạy theo sau mông các cô thôi, không thể so được, không thể so được!"
Ô Đào: "Hà tổng, thực không dám giấu, tôi cũng nghe được đại khái giá bán của các anh là vào khoảng năm nghìn đồng hả?"
Hà Húc Binh: "Đúng vậy, bước đầu chúng tôi có kế hoạch như vậy, nhưng cũng phải phụ thuộc vào tình hình thị trường trong tương lai nữa, dù sao đây cũng không phải là điều một người quyết định được, vẫn phải cân nhắc đủ mọi mặt."
Ô Đào: "Cùng một loại sản phẩm, các anh có thể bán với gián năm nghìn, nhưng chúng tôi lại không làm được, đây chính là vấn đề."
Rõ ràng là Hà Húc Binh nghe hiểu phần nào, nhưng vẫn giả lả cười nói: "Tính ra thì sản phẩm của chúng tôi sử dụng công nghệ cũ tăng thêm kho chữ Hán, phương thức nhập liệu tiếng Trung và cả chức năng chỉnh sửa tiếng Trung."
Ô Đào: "Nghe nói các anh mời một vị giáo sư đến từ đại học Bắc Kinh khai thác chương trình phân mềm cho à?"
Hà Húc Binh cười nói: "Tin tức của Giang tổng nhanh nhạy thật đấy, quả đúng là như vậy, đó là phần mềm mới được khai thác, thấy thích hợp nên sử dụng, còn chưa biết sẽ như thế nào."
Ô Đào: "Mức giá năm nghìn, quả là rất hấp dẫn."
Hà Húc Binh cười ha ha nói: "Sao giống nhau được, sao giống nhau được, nghe nói trong thị trường in tiếng Trung có cả triệu khách hàng tiềm năm, các cô chắc chắn sẽ nắm giữ phần lớn thị phần, chúng tôi chỉ đi theo phía sau chia bát canh nhỏ thôi!"
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, Diệp Uẩn Niên đột nhiên bóc một gói bánh bích quy ra, đưa cho Ô Đào: "Em nếm thử đi."
Ô Đào đành phải ngừng nói, nhận lấy bánh quy ăn.
Vương Á Tương ngồi ở cạnh đó nói: "Hai người cũng thiệt là, dù có là đồng nghiệp cùng ngành, bình thường nói không hết chuyện sao, hôm nay đi ra ngoài chơi, hai người cũng vẫn nói về công việc, nói đi nói lại cũng chỉ có một chuyện đó, em nghe mà nhức hết cả đầu."
Hà Húc Binh cười khổ, vội dỗ dành Vương Á Tương: "Nào, chúng ta cũng ăn, bánh bích quy này ăn ngon ngon thật đấy."
Vì vậy, hai người đều không nói nữa, kỳ thực bọn họ cũng không moi được tin tức thực tế nào, chỉ nói về thị trường của ngành. Hơn nữa, đến lúc hai công ty tung sản phẩm mới ra thị trường, bọn họ chắc chắn sẽ chém giết nhau ở trên thương trường, vậy nên bọn họ mới không nhịn được nói thêm mấy câu.
Nhưng dù thế nào, Ô Đào cũng lãnh hội được một ý, máy in Khoa Tân sẽ đi theo con đường lúc trước của công ty Tam Hợp, áp dụng chiến lược giá thấp, chặt đứt đường lui của Tam Hợp.
Đúng như cô từng nói, lúc trước công ty Tam Hợp dùng cách này để đánh bại đối thủ cạnh tranh, bây giờ có đối thủ cạnh tranh khác cũng muốn nhảy vào thị trường này, bọn họ cũng sẽ dùng phương pháp giống vậy để cạnh tranh với bọn họ.
Chỉ là, công ty Tam Hợp phát triển cho tới ngày nay, nếu cứ sử dụng chiến lược giá thấp này, sẽ tương đương với dậm chân tại chỗ.
Bàn về chất lượng, sản phẩm của bọn họ chắc chắn sẽ không thể so được với Tam Hợp. Nhưng với khách hàng trên thị trường, công ty Tam Hợp bọn họ phải làm thế nào để dẫn dắt khách hàng, và tăng sự hiểu biết của khách hàng cũng là cả một vấn đề.
Chưa kể, ngoại trừ công ty Khoa Tân ra, công ty máy in GLA Nhật Bản cũng sẽ tung ra sản phẩm vào thời gian này. Ba bên đánh nhau tranh giành Trung Nguyên, cuối cùng ai sống ai chết đều không thể nói trước được.
Sau khi ăn xong, bọn họ tiếp tục đi bắn súng.
Diệp Uẩn Niên nhìn Ô Đào: "Em cứ đáp lại anh ta làm gì? Anh vừa nhìn thấy bọn họ đã không thích rồi."
Ô Đào: "Sản phẩm của bọn họ gần như là được tung ra thị trường cùng lúc với công ty bọn em, sợ rằng tới đây sẽ phải cạnh tranh đến anh chết tôi sống."