Chuong 331: Qua le (5)
Chuong 331: Qua le (5)Chuong 331: Qua le (5)
Diệp Uẩn Niên nhìn hai người bên kia: "Không sao, em cứ bắn năm phát trước đi, cho dù em có bắn trượt cả năm, anh cũng có thể bắn được năm mươi điểm?"
Ô Đào: "Vậy bọn họ thì sao?"
Diệp Uẩn Niên: "Chỉ với hai người bọn họ, em nghĩ bọn họ có thể bắn được 50 điểm bằng mười viên đạn sao?"
Ô Đào lại nhìn sang lần nữa, rõ ràng là Vương Á Tương cũng không khác gì mình. Về phần Hà Húc Binh, nhìn động tác của anh ta có vẻ ra hình ra dạng, nhưng cũng chỉ giống vậy thôi. Vì vậy, cô hỏi: "Anh có chắc bắn được mỗi phát đạn mười điểm không."
Diệp Uẩn Niên: "Anh chắc chắn."
Cả năm phát bắn của cô đều trượt mục tiêu, nhưng Diệp Uẩn Niên cảm thấy: "Cũng không †ồi, tay em rất ổn."
Hà Húc Binh và Vương Á Tương ở gần đó qua xem, Vương Á Tương nói: "Ô Đào, cậu bắn trượt cả năm phát súng à, quá ngoại hạng, dù sao bọn mình cũng bắn trúng bảy phát!"
Ô Đào: "Các cậu được bao nhiêu điểm?" Ha Húc Binh cười nói: "Chung tôi được tổng cộng ba mươi ba điểm."
Đây quả là thành tích không tôi, đừng xem đừng xem những vận động viên bắn súng chuyên nghiệp thi đấu trên sân được bảy điểm tám điểm, thậm chí là mười điểm. Thực ra, với những người bình thường khó có cơ hội chơi như bọn họ, thành tích này đã là rất tốt rồi.
Ô Đào: "Vậy bây giờ chúng tôi được không điểm..."
Vương Á Tương phì cười: "Ô Đào, cậu giỏi thật đấy, một phát đạn mười đồng, cậu bắn liên một lúc năm mươi đồng vào trong núi rồi à-
Một phát đạn mười đồng...
Nghe thấy mức giá này, Ô Đào nhất thời không biết nên nói gì cho phải, không ngờ đắt đến vậy.
Tuy hiện tại cô rất giàu, nhưng cô vẫn giữ thói quen sinh hoạt như cũ, không phô trương lãng phí. Cũng giống như Trần Thông, tuy hiện tại anh ta có giá trị con người lên tới mấy trăm triệu, nhưng đi ra ngoài chợ mua đồ ăn vẫn muốn xem đồ có rẻ hay không.
Cô không thiếu tiên, nhưng vẫn cảm thấy thế này có quá lãng phí hay không. Cô cũng không muốn lãng phí số tiền mình khó nhọc kiếm được.
Phải biết rằng, hiện tại có rất nhiều người tiền lương hàng tháng cũng chỉ hơn một trăm đồng!
Hà Húc Binh đứng ở cạnh đó cười nói: "Mấy chục đồng có là gì, theo giá trị con người của Giang tổng chúng ta, cô ấy cần gì quan tâm đến những điều này! Các cô tùy tiện ném tiền ra ngoài, cũng nhiều hơn số này nhiều. Nghe nói lần này tổ thanh kiểm tra qua, đã điều tra được khoản thuế khá lớn?"
Ô Đào vừa nghe thấy vậy đã muốn đập thẳng vào mặt anh ta, lời hay không nói lại cứ thích bới móc chuyện xấu nha người ta ra? Bị phạt mấy triệu tiền thuế còn có thể vui vẻ được sao?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cô dứt khoát nói: "Cũng không có cách nào cả, năm nay công ty Tam Hợp chúng tôi thu được mức lợi nhuận quá cao, nhân viên kế toán tính sổ sách mỗi ngày đến hồ đồ, đôi khi khó tránh khỏi sơ suất. Nói đến đây, tôi cũng phải hâm mộ công ty các anh, thuyền nhỏ dễ quay đầu, dễ tính được lợi nhuận."
Hà Húc Binh nghe những lời này chỉ thấy không xuôi tai, Vương Á Tương ở cạnh đó cũng nói: "Cũng không đến mức, bây giờ công ty chúng tôi—— "
Ai ngờ cô ta đang nói dở, chợt nghe thấy tiếng " Pằng" vang lên, tiếng động bất thình linh dọa Vương Á Tương sợ hết hồn.
Hà Húc Binh vội bảo vệ Vương Á Tương, hơi không vui nói: "Trước khi bắn cậu phải báo trước chứ, nếu không sẽ dọa người khác đấy."
Lúc này, Ô Đào nhanh mắt phát hiện ra: "Uẩn Niên, vòng mười, anh được mười điểm rồi"
Hà Húc Binh và Vương Á Tương cũng nhìn thấy, bọn họ nhất thời kinh ngạc không nói nên lời.
Nhưng Diệp Uẩn Niên phớt lờ bọn họ, chỉ hỏi Ô Đào: "Em hy vọng chúng ta được bao nhiêu điểm?"
Ô Đào càng có lòng tin vào Diệp Uẩn Niên hơn, cô lập tức nói: "Tất nhiên là năm mươi điểm rồi, phải năm mươi điểm, nếu anh không bắn được năm mươi điểm, hôm nay em sẽ không nói chuyện với anh nữa đâu."
Hà Húc Binh và Vương Á Tương đều không dám tin tưởng nhìn về phía Ô Đào, còn có thể như vậy nữa sao?
Diệp Uẩn Niên lại cười: "Được." Ngay sau đó, Diệp Uẩn Niên bóp cò, chỉ nghe thấy bốn tiếng " Pằng pằng pang pằng" vang lên.
Vương Á Tương vội vàng che tai lại.
Sau khi tiếng súng vang lên, Hà Húc Binh chạy qua nhìn. Nhìn xong, anh ta không khỏi thán phục: "Năm vòng mười điểm! Lại năm vòng mười điểm! Mấy viên đạn còn chồng lên nhau nữa."
Lúc này, Diệp Uẩn Niên mới đứng thẳng người dậy, tỏ vẻ tiếc nuối nói: "Lâu rồi không bắn, hơi gượng tay."
Hà Húc Binh và Vương Á Tương trố mắt nhìn nhau, Ô Đào buồn cười, đương nhiên là cô biết anh cố tình.
火火火火火火火火火火火火火火
Có Diệp Uẩn Niên đích thân dạy riêng, Ô Đào cũng miễn cưỡng bắn trúng bia được mấy phát, coi như là có cảm giác thành tựu.
Sau đó, mọi người trải chiếu ở trên bãi cỏ cạnh đấy, cùng ăn gì đó.
Từng câu từng chữ trong lời nói của Hà Húc Binh vẫn có ý muốn thăm dò về sản phẩm của công ty Tam Hợp.