Chuong 339: Hay tuong tuong (1)
Chuong 339: Hay tuong tuong (1)Chuong 339: Hay tuong tuong (1)
Trong lúc nhất thời lại nhớ tới chuyện của Bành Văn Nguyên, khó tránh khỏi có chút lo lắng, mấy năm nay vẫn luôn hợp tác rất vui vẻ với công ty Nhật Bản, có thể nói là gần như mọi người đều là cùng nhau trưởng thành phát triển, không biết lần này Bành Văn Nguyên đã ném ra thứ gì.
Đến khi buổi chiều, cô lại gọi điện thoại cho Diệp Tĩnh, chính thức ra mặt mời cô ấy, Diệp Tĩnh thật ra cũng rất tùy ý, nói là xem thời gian bên này của bọn họ, vốn dĩ Ô Đào nghĩ muốn mời Diệp Tĩnh đi ăn cơm buổi tối, nhưng mà Diệp Tĩnh còn phải về nhà cùng với con nhỏ, cũng không có thời gian, cho nên dứt khoát hẹn buổi chiều ngày hôm sau, đến lúc đó cô ấy lại công ty, thuận tiện tham quan công ty, đến lúc đó Trần Thông sẽ nói chuyện kỹ càng tỉ mỉ với Diệp Tĩnh.
Diệp Tĩnh cũng cảm giác được thành ý của bên phía Ô Đào: "Được, ngày mai tôi sẽ qua đó."
Sau khi quyết định chuyện của Diệp Tĩnh xong, Ô Đào thở phào một hơi, tuy rằng chuyện ở công ty cũng không có tiến triển gì lớn, nhưng mà cũng may, tất cả đều đang từ từ tốt len.
Cô nghĩ nghĩ, lại gọi một cuộc điện thoại cho Diệp Uẩn Niên.
Thật ra đêm qua sau khi trở về, cô căn bản không thể ngủ được, vẫn luôn nghĩ, nghĩ về ánh mắt của anh, lại nghĩ đến cái cằm căng chặt của anh.
Cô thậm chí còn nhịn không được đi suy đoán suy nghĩ của anh.
Hiện tại đương nhiên cô không còn phải là một cô thiếu nữ đơn thuần không có cảm nhận gì nữa rồi, cho dù chưa có trải qua, nhưng cũng đã từng thấy trên TV hoặc là những thứ khác, ít nhiêu gì cũng sẽ có một chút kiến thức về phương diện đó, vì thế cô sẽ liên tưởng đến Diệp Uẩn Niên cùng những "Ý nghĩ của những người đàn ông bình thường sẽ co' liên hệ với nhau.
Thời điểm mới gọi, điện thoại cũng không có người nhận, Ô Đào liền nghĩ anh chắc là đang bận.
Tuy nói công ty của bọn họ có giám đốc chuyên nghiệp, nhưng nếu như anh tới, thì dù sao cũng không thể hai tay cắm vào túi quần cái gì cũng mặc kệ, hơn nữa anh đều luôn lo lắng về rất nhiều chuyện. Thế là cũng không gọi lại nữa, đi làm việc khác.
Mãi cho đến khi sắp tan làm, Diệp Uẩn Niên mới gọi điện thoại lại cho cô.
"Em tìm anh à?" Âm thanh của anh thanh trầm dễ nghe, mang theo vài phần sung sướng.
"Cũng không có việc gì, hôm nay em đã liên hệ với chị Diệp, ngày mai cô ấy sẽ qua đây, em nhớ tới nên muốn nói một tiếng với anh mà thôi."
Diệp Uẩn Niên: 'Ừ, vậy thì tốt. Có phải em sắp tan làm rồi không?"
Ô Đào: "Hôm nay có khả năng phải tăng ca một chút."
Diệp Uẩn Niên hơi dừng lại, nói: "Ô Đào, hôm nay anh đi viện khoa học máy tính của học viện khoa học Trung Quốc, đến thăm sở trưởng Trần."
Trong lòng Ô Đào hơi dừng lại.
Năm đó Diệp Uẩn Niên, đã từng ở bên người ông nội anh làm một vài công việc trợ lý, nhưng sau đó anh đã cắt đứt cùng người trong nhà, mãi đến khi một khắc ông nội anh hấp hối anh mới trở về nhìn ông ấy, cô đoán, thật ra anh thật ra anh có một chút rụt rè hoài niệm về viện khoa học Trung Quốc.
Không nghĩ tới hiện tại lại là thản nhiên nói ra như vậy.
Diệp Uẩn Niên: "Chuyện quá khứ đều đã qua, nhân viên bên trong cũng đều đã thay đổi rất nhiều, anh nói với sở trưởng Trần một vài xu thế phát triển mới của máy tính ở nước ngoài, nhưng thật ra có một chút ý tưởng."
Ô Đào: "Ý tưởng gì thế?"
Diệp Uẩn Niên: "Em biết hiện tại nước ngoài đã bắt đầu sáng tạo máy tính internet."
Ô Đào: "Vâng, em có biết về nó, mấy năm trước đã có rồi."
Thật ra là đã từ tám năm trước, quỹ hội khoa học quốc gia của nước Mỹ đã cung cấp tài chính, một vài chuyên gia máy tính đã hợp tác thành lập máy tính khoa học internet, lúc sau hiệp nghị TCP/IP bắt đầu thịnh hành, toàn diện ARPA được khởi động ở hiệp nghị TCP/IP.
Phát triển cho tới hôm nay, điện tử toàn cầu liên tiếp đã bắt đầu cung cấp phục vụ, phòng thí nghiệm Bell đã cung cấp trình tự C++ cho các trường đại học, cũng đã sáng lập mạng tốc độ cao.
Diệp Uẩn Niên: "Anh đã nói chuyện qua cùng sở trưởng Trần, trước mắt học viện khoa học máy tính Trung Quốc cũng sẽ nghiên cứu ở phương diện này, có cơ sở nghiên cứu nhất định, nhưng mà ngại một điều là tài chính ngân sách chi cho nghiên cứu này vẫn còn hạn chế, tiến triển cũng không thuận lợi, anh dự định sẽ cung cấp giúp đỡ để xây dựng nền tảng mạng cho máy tính."
Ô Đào nghe xong thì kinh ngạc, lúc sau vội nói: "Em nhớ là trước kia anh có từng viết bài luận văn về SCI(*) có yếu tố tác động cao, hình như là cũng có liên quan đến mạng internet của máy tính."
(*) SCI: là Science Citation Index, một danh mục trích dẫn do viện thông tin khoa học xuất bản lần đầu tiên.
Diệp Uẩn Niên ở đầu dây điện thoại bên kia cười nói: "Đúng vậy, đây là lĩnh vực trước kia anh từng nghiên cứu, anh cũng có một ít tài nguyên về phương diện này, có thể giúp đỡ tiến cử thiết bị, cho nên chúng ta lại khớp với nhau."