Chuong 341: Hay tuong tuong (3)
Chuong 341: Hay tuong tuong (3)Chuong 341: Hay tuong tuong (3)
Ô Đào liền nhớ tới cái nhẫn ở trên ngón tay anh, nhưng cuối cùng cũng nói: "Anh ấy không phải loại người như vậy, cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy, nhưng mà nhiều năm như vậy, từng yêu qua một hai người mình cảm thấy cũng bình thường, bản thân mình cũng đã từng yêu đương rồi, không có khả năng yêu cầu người khác."
Mạnh Sĩ Huyên: "Anh ấy liền tốt như vậy sao? Cậu nói nhiều năm như vậy, tại sao lại vẫn có thể ăn hồi đầu thảo(*) này chứ!"
(*) Hồi đầu thảo: Cỏ quay đầu
Ô Đào buông tiếng thở dài: "Cũng không phải anh ấy tốt, mà là mình thật sự không bỏ được, cho nên muốn ở bên nhau một lần nữa, thử một lần ——"
Cô nhớ tới tối hôm qua, cổ xưa ngõ nhỏ, người đàn ông phảng phất bị ánh trăng gột rửa kia vẫn chính là người thiếu niên cô từng thích năm đó.
Vì thế cuối cùng cô nói: "Mình cũng không có quá thất vọng, anh vẫn vẫn có thể gợi lên từng ký ức của mình như trước kia."
Mạnh Sĩ Huyền im lặng một lúc lâu, mới nói: "Cung dung, that ra may nam nay minh ngau nhiên cũng sẽ chú ý đến tin tức của anh ấy, hiện tại anh ấy đã phát triển đến vô cùng tốt, mình còn cho rằng anh ấy vĩnh viễn sẽ không trở về Trung Quốc, không nghĩ tới hiện tại đã trở lại, chứng minh các cậu vẫn là có duyên phận."
Ô Đào: "Ở chỗ của mẹ mình, cậu làm tư tưởng với bà ấy trước giúp mình."
Mạnh Sĩ Huyên: "Mình biết, cậu cứ yên tâm đi, loại lời đồn đãi này, khẳng định bị mình cùng Thanh Đồng chặn đứng, sẽ không truyền tới lỗ tai trong mắt của bà ấy, mình sẽ nói việc này trước với bà ấy, để cho bà ấy có sự chuẩn bị trong lòng, dù sao cũng để bà ấy chậm rãi tiếp thu. Nhưng mà cậu cũng không cần lo lắng, hiện tại cậu cũng đã lớn, trên miệng bà ấy không nói, nhưng thật ra đều sốt ruột hơn bất kỳ ai khác, bà ấy cũng không hài lòng với Lạc Tái Lâu, hiện tại cậu chia tay với Lạc Tái Lâu, tìm một người khác, có lẽ bà ấy sẽ vui vẻ thì sao, dù sao mình cũng sẽ nói chuyện với bà ấy."
Lúc này Ô Đào mới yên tâm: "Sĩ Huyên, gần đây mình bận quá, cũng chưa có thời gian trở về, chỉ có thể phiền cậu để ý bà ấy nhiều một chút." Mạnh Sĩ Huyên: "Đương nhiên, đó là mẹ mình, cậu bớt lải nhải lại cho mình!"
火火火火火火火火火火火火
Lúc buổi sáng, Ủy ban quản lý của khu thí điểm phát triển công nghiệp công nghệ mới của Bắc Kinh triệu tập người phụ trách của xí nghiệp mở cuộc họp, Trần Thông có việc bận nên Ô Đào liền đi qua đó, cô vừa lộ diện thì vài người quen biết đều quay đầu nhìn qua.
Thật ra Ô Đào đã quen.
Ở cái niên đại đã bắt đầu cải cách này, kinh tế phát triển, có vài người đàn ông thậm chí bắt đầu tìm kiếm bạn đồng giới, chuyện này cũng không phải chuyện đặc biệt hiếm lạ gì, nhưng mà nếu như là một người phụ nữ thì tình cảm của cô ấy trải qua bất luận có chút gió thổi cỏ lay gì thì đều chính là chuyện lớn.
ở thời điểm cô còn độc thân, chỉ cần tùy tiện nói nhiều thêm mấy câu với một người đàn ông này, thì ngày hôm say sẽ có người truyền ra tin tức tình yêu này kia.
Lập tức Ô Đào cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy không thể hiểu nổi, thật sự đúng là Hà Húc Binh kia truyền ra sao?
Nhưng mà cô cũng lười nói rõ mọi chuyện, Diệp Uẩn Niên vừa lúc ra nước ngoài, chờ anh trở về rồi nói sau.
Sau khi họp xong, Hà Húc Binh thò qua nói chuyện: "Tổng giám đốc Giang, tổng giám đốc Giang, chuyện này không có liên quan đến tôi, tôi làm sao dám lan truyền mấy cái tin đồn đó, tôi còn trông cậy vào tổng giám đốc Diệp sau này giúp đỡ quan tâm nhiều hơn nữa đói"
Ô Đào: "Tổng giám đốc Hà có nhân phẩm đoan chính như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện như thế này!"
Lời này không mặn không nhạt, cũng không nghe ra có ý tứ gì, trên mặt Hà Húc Binh có chút xấu hổ, khi đang nói chuyện, Vương Á Tương cũng tới, công việc của cô ấy đặc biệt nhẹ nhàng, vừa lúc lại đây tìm Hà Húc Binh.
Cô ấy nhìn thấy Ô Đào, liền lại đây nói mấy câu, lúc sau lại bắt đầu cảm khái: "Ngày hôm qua mình cũng không có mặt mũi nói, mình thật sự là không nghĩ tới, thế mà cậu lại ở bên anh ấy, cậu không biết đâu, trước kia anh ấy có bao nhiêu lợi hại! Hơn nữa ngày hôm qua anh ấy thật là nghe lời cậu nói, cái gì cũng đều nghe cậu, mình thật sự không nghĩ tới, anh ấy thế mà lại là dạng người như vậy!"
Nhìn ra được, Vương Á Tương đối với Diệp Uẩn Niên thật ra là vô cùng sùng bái.
Cô lại nhớ tới bộ phim phóng sự kia, ai ngờ đến, cô nỗ lực dốc sức làm nhiều năm, cũng coi như đặt được thành tích đáng kể, cuối cùng có một ngày, khi Vương Á Tương so sánh với cô đã nhiều năm lại đứng ở trước mặt cô đối liên tục kính nể cô, thế nhưng là bởi vì cô yêu đương với một người tên là Diệp Uẩn Niên.
Ô Đào cười hạ: "Vậy cậu cảm thấy anh ấy nên là người như thế nào?"