[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349: Cảnh Đêm Di Hoà Viên (2)

Chương 349: Cảnh đêm Di Hoà Viên (2) Chương 349: Cảnh đêm Di Hoà Viên (2)Chương 349: Cảnh đêm Di Hoà Viên (2)

Ô Đào muốn khóc, quay mặt qua chỗ khác: "Cũng không có... Chính là quá mức chú ý, chúng ta không cần phải phô trương như vậy."

Diệp Uẩn Niên: "Nhưng mà anh muốn cho em cái tốt nhất, cũng muốn cho mọi người đều biết, em cũng có những điều tốt nhất."

Ô Đào nghe xong thì ngẩn người ra, đột nhiên cảm thấy anh chính là như vậy, giống như rất nhiêu năm trước, anh tặng cho cô chiếc đồng hồ kia, thật ra cái đồng hồ kia đối với cô mà nói thì quá mức đắt đỏ, căn bản cô không dám nhận, nhưng mà anh vẫn như cũ lén lút chuẩn bị cho cô, bởi vì anh muốn tặng nó cho cô.

Ở trong ánh mắt của anh, chưa từng có đắt rẻ sang hèn, chỉ là muốn tốt cho cô mà thôi.

Cho dù là rất nhiều năm về sau, anh ấy đã có một tâng nhận thức khác đối với thế giới này, thật ra anh hiểu rõ quy luật hoạt đột của thị trường này hơn bất kỳ ai hết, cũng hiểu được tiền ở trên thế giới này có ý nghĩa gì.

Nhưng mà khi đối mặt với cô, những thứ đó giống như chẳng hề có ý nghĩa, anh chính là đơn giản mà suy nghĩ, phải cho cô thứ tốt nhất.

Ô Đào nghĩ nghĩ, thấp giọng nói: "Loại chuyện này về sau anh phải thương lượng với em một bút, bầu không khí ở trong nước khác với ở nước ngoài, ở nước ngoài khả năng tùy tiện lãng mạn, nhưng ở trong nước, rất nhiều chuyện vẫn là phải chú ý đến ánh mắt cùng danh tiếng của mình ở trong mắt mọi người, quá khoe giàu quá phô trương cũng không tốt, chúng ta làm xí nghiệp, càng là phải cẩn thận đến nơi chốn, không thể quá trêu chọc thị phi."

Diệp Uẩn Niên: "Được, anh đều nghe em, em nói như thế nào thì anh sẽ làm như thế đó."

Ô Đào nghe xong, trái tim đều tan chảy.

Mơ hồ giống như lại trở lại thời còn niên thiếu, Diệp Uẩn Niên ôn nhu săn sóc kia, Diệp Uẩn Niên trong sáng và thuần khiết, mang cho cô rất nhiều cảm động, sẽ làm cho đầu quả tim của cô ngọt ngào như tràn ngập ra mật đường, cái loại ngọt này sẽ vẫn luôn quanh quẩn ở xung quanh, phảng phất không khí cũng đều trở nên ngọt ngoài, là cùng với vị ngọt của hoa hồng.

Diệp Uẩn Niên cúi đầu nhìn về phía cô: "Ô Đào, mặt em thật là đỏ."

Ô Đào cũng không dám nhìn anh, thấp giọng nói: "Vậy sao, vậy chắc là rượu ngấm rồi đó."

Diệp Uẩn Niên: "Rượu ngấm sao?"

Ô Đào bắt đầu nói năng lung tung: "Có chút."

Âm thanh của Diệp Uẩn Niên nghẹn ngoài, mang theo một tia cảm giác căng chặt: "Nhưng mà anh thích em như vậy, sẽ làm cho anh muốn cắn một ngụm."

Thân thể của anh đã hơi hơi cúi xuống, khoảng cách của anh vô cùng gần cô, hơi thở liền quanh quẩy ở phía trên cô, cái này làm cho trái tim của cô đập nhanh lên, làm mặt cô hồng tai cũng đỏ lên, khiến cô cảm thấy thân thể của mình như muốn nổ mạnh.

Vừa rồi cảm thấy mãnh liệt xấu hổ cùng then thùng kích thích, rồi hiện tại lại đến gần thân mật như thế, làm thân thể của cô giống như là chịu đựng sắp tới cực hạn rồi, thậm chí cô còn run nhè nhẹ.

Dù sao cũng đã không còn nhỏ nữa rồi, đều là người trưởng thành, không phải là thiếu niên còn đơn thuần như ngày xưa nữa rồi, cô cũng biết một vài chuyện, lúc này, giống như là sẽ xảy ra cái gì đó, nhưng tất cả đều là không biết, tất cả đều là xa lạ, cô không biết, chỉ là thấp thỏm cùng chờ mong, cũng có chút sợ hãi.

Chỉ là, trong lúc nó ở ngay trước mặt, Diệp Uẩn Niên lại rút lui.

Cô ngơ ngẩn mà nhìn anh, không thể nói ra là cảm giác gì, nhẹ nhàng thở ra, mất mát, hay là nghi hoặc, cô không hiểu, cô thậm chí còn chưa có phản ứng lại được, không rõ tại sao anh lại như vậy.

Con ngươi của Diệp Uẩn Niên đen như mực nhìn cô chăm chú, cô khẽ nhếch môi, nhìn ngây thơ mờ mịt, thế nhưng lại có chút ngu đần.

Diệp Uẩn Niên: "Đây là quà của em, em xem có thích không?”

Nói xong, anh lấy ra một cái hộp nhỏ được đóng gói tỉnh xảo.

Ô Đào: "Đây là anh mua từ nước Đức sao?"

Diệp Uẩn Niên: "Ừ, anh không biết em thích cái gì, nên tùy tiện chọn một ít, cái khác em có thể tặng cho người trong nhà của em, cái này cho em."

Ô Đào liền lấy lại đây, mở ra, sau khi mở ra đập vào mắt lại là tràn ngập sự xa hoa, đó thế nhưng là lắc tay làm từ hoa lụa vàng, sợi dây tỉnh xảo tuyệt đẹp, từng tầng từng tầng đều lộng lẫy bắt mắt, trên vòng tay còn điểm xuyết một viên đá ngọc bính rực rỡ lung linh, tinh xảo quý phái.

Thật ra cô không có hứng thú gì với châu báu trang sức, nhưng mà sau khi nhìn thấy nó thì lại vô cùng yêu thích, là cái loại thích đến trong lòng nở rộ.

Diệp Uẩn Niên yên lặng nhìn cô: "Anh mang nó cho em nhé?”

Cô giương mắt, nhìn thấy trong con mắt nâu của anh giống như đang bốc cháy, thật ra trên má của anh cũng rất hồng, hồng đến giống như là được đánh một lớp má hồng.

Cô gật đầu: "Dạ được."
Bình Luận (0)
Comment