Chương 390: Tôi Có Thể Làm Gì Vì Mảnh Đất Này? (4)
Chương 390: Tôi Có Thể Làm Gì Vì Mảnh Đất Này? (4)Chương 390: Tôi Có Thể Làm Gì Vì Mảnh Đất Này? (4)
Ô Đào: "Đừng nghịch nữa, người ta không biết còn tưởng anh là trẻ lên ba, hơn nữa đã lâu rôi em không dọn dẹp, không chừng là có bụi."
Diệp Uẩn Niên: "Có bụi chút cũng không sao, anh nhớ rõ, đây chính là con của chúng ta"
Ô Đào: "?"
Diệp Uẩn Niên: "Em là mẹ nó, anh là ba nó!"
Ô Đào chỉ cảm thấy rất trẻ con: "Anh muốn làm ba thì làm, em không phải mẹ nó!"
Diệp Uẩn Niên mím môi: "Em lại có thể vô tình vô nghĩa, trở mặt không quen như thế sao?"
Ô Đào nghẹn họng, miễn cưỡng nói: "Được rồi, em vẫn là mẹ của nó."
Lúc này Diệp Uẩn Niên mới bỏ búp bê Tây Dương xuống: "Vậy thì để con chúng ta ngủ trong phòng này đi."
Ô Đào: "Anh đi ăn đi."
Diệp Uẩn Niên vỗ vỗ búp bê Tây Dương: "Con cứ ngủ đi, ba mẹ đi ăn cơm đây." Ô Đào nhịn không được trừng anh một cái: "Anh có thấy mất mặt không?"
Diệp Uẩn Niên: "Anh không thấy mất mặt, vậy không mất mặt."
Ô Đào thiếu chút nữa bị anh chọc cười: "Mau ăn cơm đi, không nguội hết giờ."
Diệp Uẩn Niên đi ăn nên ra ngoài, Ô Đào muốn mở tài liệu của chính mình ra xem, ai biết đã nhìn thấy một chồng tài liệu tiếng Anh nằm ở đó.
Đóng gáy cực kỳ ngay ngắn, dày một xấp, trên còn dùng bút đánh dấu và chú thích, vừa thấy đúng là nghiên cứu rất tỉ mi.
Cô nhớ tới Diệp Uẩn Niên có nhắc tới luận văn, liền tiện tay cầm đến đây nhìn xem.
Cô nhìn vài lần, phát hiện có gì đó không đúng, càng xem càng nghỉ hoặc, cuối cùng lật sang mặt sau, thế nhưng tất cả đều là.
Cô thở sâu, tiếp tục đọc xuống dưới, lại thấy được một bài giảng về hoàn cảnh, cảm giác bầu không khí, trong đó còn nhắc tới việc trong xe như thế nào nữa.
Nhớ tới chuyện trong xe ngày đó, nàng đột nhiên hiểu ra.
Hoá ra đây là luận văn anh khổ tâm nghiên cứu sao ?? Chờ anh ăn xong, Ô Đào cầm đống luận văn kia ra, đặt trước mặt anh: "Những thứ này, anh đã nghiên cứu gì rồi?"
Diệp Uẩn Niên: "Anh đã xem qua toàn bộ, hơn nữa còn ghi chép lại, em cũng có thể học tập, nếu có hiểu, có thể hỏi anh."
Ô Đào cắn răng: "Bây giờ cuối cùng em cũng hiểu vì sao hôm đó anh lại cố ý lại chiếc xe đó rồi?"
Diệp Uẩn Niên có hơi chột dạ, nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, anh muốn tạo cho em chút lãng mạn."
Ô Đào thiếu chút nữa hụt một hơi: "Anh biết không, nếu chuyện này làm không tốt, chúng ta có khả năng sẽ bị coi là lưu manh rồi bị tóm lại?"
Diệp Uẩn Niên bất lực cau mày, không nói.
Ô Đào trực tiếp cầm đống luận văn kia ném đi: "Sau này đừng xem mấy cái vô bổ này nữa."
Diệp Uẩn Niên: "Ở trong vẫn còn có rất nhiều thông tin hữu dụng, đã dạy anh rất nhiều."
Ô Đào: "Anh đã học được cái gì?"
Diệp Uẩn Niên do dự một lúc mới nói: "Anh đã bổ sung thêm rất nhiều kiến thức, ví dụ như loại thông thường anh mua ở Hồng Kông, tôi mua của Đức, có loại compact loại có sóng và loại có hạt, loại có sóng là cao su đai loại nhiều lớp, dạng hạt, lợi ích của việc này là nó có thể tăng ——"
Ô Đào vội vàng nói: "Anh dừng!"
Diệp Uẩn Niên không nói nữa, đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn cô.
Ô Đào thở sâu: "Em không hiểu, gần nhất không phải anh rất bận sao?"
Anh thật sự rất bận, bận đến mức không có thời gian để ngủ mới đúng, bây giờ công ty Firefly của bọn họ mới mở ở Trung Quốc, có rất nhiều việc phải làm, mà anh còn đang cầm hai dự án trong tay, một cái là về lĩnh vực mạng máy tính internet, một cái là về lĩnh vực tính toán toán học trong phòng thí nghiệm, hai cái này đều yêu cầu cần rất nhiều sự cố gắng!
Cho dù có người chuyên nghiệp trong công ty xử lý giúp anh, anh không cần lo lắng. Mặt khác hai việc kia, một người chỉ cần tùy tiện làm một trong hai cũng đã sắp kiệt sức, nhưng mà anh, sao có thể đồng thời làm cả hai cùng lúc, còn có tâm tư suy nghĩ đến việc này?
Một xấp tài liệu tiếng Anh dày như vậy, anh còn có thể đọc xong một lượt rồi ghi chú vào, thiếu chút viết cả một bài tâm đắc! Ô Đào hết chỗ nói rồi.
Cô có hơi tức giận, cũng có chút bất đắc dĩ, người với người sao lại có chênh lệch lớn như vậy?
Diệp Uẩn Niên cẩn thận nhìn cô, cuối cùng nói: "Nếu em tức giận như vậy thì sau này anh sẽ không đọc nữa."
Ô Đào thở dài một tiếng: "Chẳng những không được nhìn, sau này, nếu anh lại làm loạn trên xe, em thật sự tức giận, truyền ra ngoài, cực kì không tốt, chúng ta rất có thể sẽ trở thành lưu manh bị bắt lại!"
Tuy rằng cô cũng rất thích, nhưng đương nhiên là không th人l
Diệp Uẩn Niên im lặng một hồi: "Được rồi, anh đã biết."
Ô Đào: "Nhà máy của công ty bọn em sắp bắt đầu dây chuyền sản xuất mới, sắp tới em sẽ khá bận, anh 一一"
Cô đang nói, đột nhiên nghe thấy có tiếng ở ngoài cửa: "Ô Đào, sao em lại không đóng cửa thế?"
Đây là giọng nói của Thanh Đồng!
Ô Đào nhíu mày.