[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 405 - Chương 405: Nội Đấu (4)

Chương 405: Nội Đấu (4) Chương 405: Nội Đấu (4)Chương 405: Nội Đấu (4)

Bành Văn Nguyên nhất thời cũng nghẹn tới mức mặt đỏ bừng, anh ta nhìn nhìn ngoài cửa.

Diệp Uẩn Niên kia, anh ta đích thật không dám chọc tới.

Lúc này, Trân Thông lấy những tư liệu đó qua, anh ấy nhìn đơn giản một lược, càng nhìn sắc mặt càng khó coi, đến cuối cùng cơ hồ là tức giận đến run tay.

Mọi người cùng nhìn qua, ngừng thở, tất cả đều toát lên vẻ mặt khó đoán.

Trần Thông xem xong, đột nhiên đem tư liệu ném lên bàn: "Bành Văn Nguyên, công ty Nhật Bản cái gì, đây là có chuyện gì? Con mẹ nó anh dám làm chuyện đó, coi tôi đây là thằng ngốc!"

Mọi người ở đây cũng lấy lên xem, tất cả mọi người cùng nhau xem, kết quả thấy nội dung bên trong tất cả đều mở to mắt ngạc nhiên.

Thì ra Bành Văn Nguyên vì muốn thành công tránh người Nhật Bản, đã ở Hông Kông sáng lập ra chỉ nhánh công ty Tam Hợp, dưới danh nghĩa công ty khoa học kỹ thuật Tam Hợp, nhập khẩu vào Nhật Bản thông qua chi nhánh Hồng Kông có thể tiết kiệm rất nhiều rắc rối, trong khi nhiều chỉ nhánh của công ty Tam Hợp luôn hoạt động đơn độc.

Có điều vấn đề ở chỗ, lần này Bành Văn Nguyên có thể tránh được sự khống chế của người Nhật Bản, một ít nguyên linh kiện từ là chi nhánh công ty Tam Hợp làm ra, hơn nữa chỉ nhánh công ty Tam Hợp cũng nhận được lợi nhuận khổng lồ, đồng nghĩa với việc khoa học kỹ thuật Tam Hợp mua linh kiện, tất cả đều bị chỉ nhánh công ty Tam Hợp nắm trong tay.

Trước mắt giá linh kiện khoa học kỹ thuật Tam Hợp so với thị trường Nhật Bản còn muốn cao hơn, lợi nhuận trong đó, tất cả đều rơi vào túi của chi nhánh công ty Tam Hợp!

Cho dù như vậy, anh ta vẫn như cũ mà đem giá mua linh kiện ép xuống mức thấp hơn của người Nhật Bản, chuyện này không thể không bội phục tài năng của anh ta.

Nếu chuyện đã thế này, vậy bất quá cũng là tay trái truyền sang tay phải, nhưng vấn đề là cô phần chi nhánh công ty Tam Hợp, một mình Bành Văn Nguyên đã chiếm 70%, số còn lại rải rác mới thuộc về quyền sở hữu của khoa học kỹ thuật Tam Hợp.

Hay nói cách khác, Bành Văn Nguyên bản thân là trợ thủ đắc lực, ở giữa kiếm lời bằng việc chênh lệch giá.

Ở đây đều là người tinh anh, vừa nhìn văn kiện cơ hồ đã hiểu rõ mọi chuyện, lập tức tính toán sơ qua, sắc mặt liên tối xuống.

Đây không phải là một con số nhỏ, hóa ra anh ta ở Nhật Bản nói giảm lợi nhuận, đều là rơi vào túi của anh tal

Bành Văn Nguyên cau mày, đánh giá Ô Đào: "Giang tổng, tốt thật, cô ở sau lưng tôi đâm một dao đúng không? Cô vậy mà lại điều tra tôi."

Ô Đào cười nói: "Ở Hông Kông cũng tầm một tháng, tranh thủ lúc rảnh rỗi, thuận tiện tra xét chi nhánh của công ty một chút, đây cũng là trùng hợp mà phát hiện ra, muốn nói tới bản lĩnh đâm dao sau lưng, tôi hổ thẹn không bằng..."

Bành Văn Nguyên cắn răng nói: "Vậy thì thế nào? Còn không phải là vấn đề cổ phần sao? Cái này chúng ta có thể bàn lại..."

Trân Thông cười lạnh một tiếng, trực tiếp cam lấy điện thoại gọi.

Bành Văn Nguyên đang nói, nghe thấy Trần Thông nói chuyện điện thoại, lập tức trắng bệch mặt. Trần Thông báo cảnh sát.

Ai cũng không ngờ Trần Thông ra tay tàn nhẫn như vậy.

Mọi người đều là bạn bè cùng nhau hợp tác gây dựng sự nghiệp, mưa gió đều trải qua cùng nhau, có thể nói, khoa học kỹ thuật Tam Hợp đi đến hôm nay, mấy người bọn họ đều có công sức, ý tưởng của Bành Văn Nguyên, cho dù anh ta tham lam như vậy, nhưng không có công lao cũng có khổ lao, chẳng lẽ không nên tính sao?

Còn có không phải là từ chi nhánh công ty mà kiếm lời cho mình một ít sao? Lại nói anh ta cũng chỉ có 70% cổ phần, anh ta không phải cũng để lại một ít cho công ty sao?

Anh ta vất vả sáng tạo chỉ nhánh công ty không lẽ không có công lao sao?

Việc này, anh ta cho rằng có thể ba phải, nhưng Trần Thông không nghĩ muốn ba phải.

Đến lúc này, Bành Văn Nguyên đột nhiên hiểu ra, anh ta trừng đôi mắt, chỉ thẳng vào Trần Thông nói: "Anh đã sớm không vừa mắt tôi rồi đúng không? Anh chính là một diệt trừ tôi, anh cố ý, anh cùng Giang Ô Đào thông đồng, hai người các người, cùng nhau đuổi tôi ra khỏi công ty! Các người, các người..." Trân Thông tram mặc: "Banh Văn Nguyên, tôi đã nhịn anh lâu lắm rồi, đừng nghĩ rằng tôi không biết sau lưng tôi anh làm cái gì? Những thủ đoạn đó của anh quá bỉ ổi! Tôi chướng mắt!"

Bành Văn Nguyên: "Trần Thông, anh cho rằng anh là thứ gì? Năm đó là ai nói giảm giá cả Nhật Bản, khoa học kỹ thuật Tam Hợp có được đơn hàng đầu tiên thế nào! Hiện giờ khoa học kỹ thuật Tam Hợp phát đạt, tên nhóc nhà anh lại muốn qua cầu rút ván đúng không? Anh đây là muốn qua cầu rút ván, vắt chanh bỏ vỏ đó anh biết không?"

Anh ta chỉ những người khác trong phòng họp, rống giận: "Các người nhìn đi, đều nhìn đi, Trần Thông là đối đãi với Bành Văn Nguyên tôi như thế nào? Mấy năm nay Bành Văn Nguyên tôi sống dễ dàng sao? Vì một chuyện nhỏ như vậy, anh ta liền báo cảnh sát, muốn cho cục công anh tới bắt tôi!"
Bình Luận (0)
Comment