[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406: Nội Đấu (5)

Chương 406: Nội Đấu (5) Chương 406: Nội Đấu (5)Chương 406: Nội Đấu (5)

Những người khác đều đưa mắt nhìn nhau, ngưng thở, ai cũng không dám lên tiếng.

Đây là tranh luận cổ đông, bọn họ không có tu cách lên tiếng.

Cái mũi Ô Đào khó chịu, lấy khăn tay xoa xoa cái mũi, ngồi ở đó nhìn hai người kia cãi nhau.

Bọn họ cãi nhau rất lớn, bên ngoài phòng họp đã có người muốn đi vào xem thử, trong một khoảng thời gian ngắn mà người trong công ty đều hoảng sợ, mọi người căn bản không cách nào tập trung làm việc.

Diệp Uẩn Niên đi vào, giám đốc ngồi bên cạnh Ô Đào thấy anh vào, nhanh chóng đứng dậy, nhường chỗ ngồi cho Diệp Uẩn Niên.

Dù sao hiện giờ cũng không phải mở cuộc họp, là cãi nhau, lúc này mọi người hận không thể nhanh chóng bỏ đi, ước gì có thể nhường lại chỗ ngồi của mình.

Diệp Uẩn Niên cũng ngồi xuống.

Lúc này, Trần Thông cùng Bành Văn Nguyên cãi nhau rất hăng, hai người đều lửa giận tận trời, tri thức đều mất sạch, nói chuyện rất thô tục, chỉ mặt nhau mà lăng nhục, đem tất cả chuyện thiếu đạo đức của đối phương lần lượt nói ra hết.

Mọi người xung quanh nghe được đều trợn mắt há hốc mồm không lời gì để nói, ai mà ngờ hai người có bằng cấp cao cấp, tố chất hơn người, lại làm ra chuyện như vậy.

Bành Văn Nguyên nghiến răng nghiến lợi: "Anh cùng Giang Ô Đào, chuyện của hai người các người, khi tôi không biết, các người đã làm tới như vậy, hai người các người sớm đã thông đồng, thật không rõ ràng, thông đồng muốn đuổi tôi đi..."

Anh ta mới nói một nửa, đột nhiên thất Diệp Uẩn Niên bên cạnh Ô Đào đứng lên.

Vóc dáng Diệp Uẩn Niên thon dài, Bành Văn Nguyên lại nhỏ bé bụng bia, Diệp Uẩn Niên đứng trước mặt Bành Văn Nguyên, âm điệu không có chút gì thay đổi: "Anh mới vừa nói cái gì, lặp lại lần nữa xem?"

Bành Văn Nguyên đỏ mặt tía tai, vừa lúc nghe tiếng còi xem cảnh sát tới, anh ta tức giận sôi máu: “Anh còn không biết sao, bọn họ sớm đã thông đồng ở bên nhau..."

Anh ta vừa nói xong câu đó, Diệp Uẩn Niên đã nâng tay lên, trực tiếp đánh anh ta một cái, sức lực dùng rất chuẩn, không dính một chút vết bẩn nào lên người. , Một quyền này đánh xong, cái mũi của Bành Văn Nguyên nở hoa, anh ta trừng mắt, lảo đảo về sau, phía sau có ghế đặt chậu hoa bị anh ta làm ngã xuống mặt đất.

Trong phòng hội nghỉ vang lên tiếng thét chói tai, mọi người đều cuống quít tránh ra, Bành Văn Nguyên loạng choạng đứng lên, mặt dính máu nói: "Tôi con mẹ nó, anh cái thằng tiểu bạch kiểm, anh cho răng ông đây sợ anh..."

Sắc mặt Diệp Uẩn Niên vô cảm mà nhấc chân, đá một cái.

Bành Văn Nguyên phanh: một tiếng, trực tiếp đâm thẳng vào tường.

Xung quanh mọi người đều trợn to mắt, Diệp Uẩn Niên từ đầu tới cuối không nhiều lời một chữ, hơi thở vững vàng không chút gấp gáp, lại trực tiếp một quyền một chân mà đi ra ngoài.

Diệp Uẩn Niên tiếng lên một bước, liền đạp chân xuống.

Mấy giám đốc sợ tới mức nhanh chóng chạy tới ngăn cản, Ô Đào nhân cơ hội ôm lấy eo của anh, nhanh chóng dỗ dành nói: "Người cục công an tới, anh đừng gây chuyện, cục công an xử ly anh ta, đánh anh ta đối với chúng ta mà nói là không đáng!" Cô vừa nói xong, người cục công an liền đi vào, hỏi sao lại thế này.

Bành Văn Nguyên che mặt đầy máu nói to: "Bọn họ đánh tôi, bọn họ đánh tôi!"

Mọi người đều đi qua Cục Công An, phải làm ghi chép, nói rõ tình huống.

Cũng may Bành Văn Nguyên bị thương không có nghiêm trọng lắm, dù sao cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ cần nộp tiền phạt là được, Ô Đào thống khoái móc ra một ngàn khối đưa qua: "Cho anh, không cần thối lại!"

Bành Văn Nguyên rống giận: "Bắt anh ta lại, anh ta đánh người, phạm tội trái pháp luật! Ông đây không cần tiền, ông đây muốn bắt người lại!"

Người của Cục Công An liền khiển trách anh ta: "Có phải là phạm tội trái pháp luật hay không là chúng tôi nói, anh thì tính là cái gì?"

Lúc này anh ta mới không dám nói tiếp nữa.

Vì thế mọi người tiếp tục làm ghi chép, điền các loại giấy tờ, cuối cùng hai chuyện, một chuyện là đánh người, một chuyện là án kinh thế, giao cho hai người khác nhau xử lý, trên mặt Bành Văn Nguyên đầy máu, thật ra đều là vết thương da định, loại này giám định nói chỉ là vết thương nhẹ cũng không phải, Cục Công An rất bận rộn, cũng rất có kinh nghiệm, loại bị thương này chỉ cần bồi thường là được, xét thấy đối phương thống khoái trả tiền như vậy, thế này cũng không có gì khó giải quyết.

Bành Văn Nguyên nổi giận, trừng mắt: "Anh ta làm trò đánh tôi ở trước toàn bộ người trong công ty, thế mà chỉ cho tôi một ngàn?"

Người của Cục Công An cũng kinh ngạc thật rồi: "Đánh anh hai cái đưa cho anh một ngàn, anh còn chê ít sao? Anh là bị gay tay hay là gấy chân?"

Phải biết rằng lương của rất nhiều công nhân còn chưa hơn một trăm ngàn, một ngàn khối là tiền lương hơn nửa năm, ở trên đường cái hét to một tiếng, một chân một quyền trả một ngàn khối, chắc là đội người này có thể xếp hàng từ Địa An Môn đến trước Đại Tiền Môn, thế mà anh ta còn dám chê ít?
Bình Luận (0)
Comment