[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 64 - Chuong 64: Nha Cu (1)

Chuong 64: Nha cu (1) Chuong 64: Nha cu (1)Chuong 64: Nha cu (1)

Chập tối, Ninh Diệu Hương và Thanh Đồng cùng nhau trở về, Thanh Đồng uể oải ỉu xìu, Ninh Diệu Hương cũng gục đầu xuống, nhìn qua hai người đều rất mệt mỏi.

Ô Đào cũng không dám hỏi nhiều, chỉ cẩn thận mở vung nồi, chuẩn bị ăn cơm.

Đột nhiên Ninh Diệu Hương hỏi một câu: "Bác trai của con đến nhà chúng ta chưa?"

Ô Đào lắc đầu: "Chưa ạ."

Ninh Diệu Hương: "Bà cô của con thì sao?"

Ô Đào: "Cũng không thấy al

Lúc này dường như Ninh Diệu Hương mới nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng trong lòng Ô Đào lại nổi lên suy nghĩ, bé biết bác trai và bà cô đều cảm thấy mình không nên đi học, lúc này đột nhiên nghe mẹ nhắc tới họ, bé vẫn luôn cảm thấy sợ hãi, hi vọng ngàn vạn lần đừng liên quan tới việc đi học của bé.

Ai biết được lúc này, đột nhiên Thanh Đồng tuon ra một câu: "Nếu bọn họ còn dám tới nhà chúng ta gây rối, con sẽ đánh chất bọn họ luôn!" Một câu này của Thanh Đồng ngay lập tức làm Ô Đào hoảng sợ.

Sắc mặt Ninh Diệu Hương cũng lập tức thay đổi, tức giận đến mức đấm một cái xuống bàn: "Nói cái gì vậy, một đứa trẻ con như con mà đòi giả vờ làm mấy chuyện tày trời!"

Thanh Đồng nắm chặt tay, nghẹn đến mức mặt hơi đỏ lên.

Ô Đào nhìn thấy tình cảnh này, bé mở to hai mắt, nhìn Thanh Đồng rồi lại nhìn mẹ mình.

Bé ý thức được đã có chuyện gì xảy ra mà bé không biết, nhất định là có liên quan tới bác trai và bà cô.

Có điều sau đó, mấy người đều tiếp tục cúi đầu ăn cơm, không nhắc lại chuyện này nữa, tất nhiên Ô Đào cũng không dám hỏi.

Cơm nước xong xuôi, Ô Đào và Thanh Đồng giúp đỡ nhau thu dọn, Thanh Đồng ngồi trước bếp lò, nhỏ Vaseline đã nướng lên đôi môi nứt nẻ, Vaseline nóng hổi chảy vào làm anh đau đến nhe răng.

Ninh Diệu Hương đốt ngọn nến, Ô Đào đọc sách dưới ánh nến.

Nàng 《 công chúa Bạch Tuyết ) của bé quá chói mắt, Ninh Diệu Hương cũng nhìn qua, hỏi bé sao lại có cái này, bé liền giải thích sơ qua, nhưng thật ra Ninh Diệu Hương chẳng nói gì, tất nhiên là dặn dò bé không được để người khác làm bẩn: "Nếu làm hỏng mất, thì chúng ta không đền nổi đâu!"

Ô Đào tự nhiên đáp lại.

Bé cẩn thận mở sách ra, dựa vào ký ức ban ngày nghiêm túc đọc sách, có lẽ là do sau khi đã đọc ba lần, vậy mà bé có thể thuận lợi nắm được nó, rất nhiều chữ cũng dần trở nên quen thuộc.

Bé nghĩ, những chữ đó nếu đổi vị trí, có khả năng bé sẽ không nhận biết được, nhưng ít ra ở những vị trí này thì bé đã biết những chữ đó có ý nghĩa gì.

Điều này làm cho bé vô cùng thích thú, không biết có phải do Diệp Uẩn Niên dạy dỗ bé tốt hay không, hay là do công chúa Bạch Tuyết 》 quả thật thích hợp để học chữ, bé dường như có thể ghi nhớ rất nhiều ký tự cùng một lúc.

Lúc này Thanh Đồng nói: An khoai lang nướng không?"

Trên cái bếp lò đã đóng kín đặt một cái ấm lớn bằng sắt, bên cạnh cái ấm sắt là một khoanh khoai lang.

Khoai lang nướng kia cũng không to, hơn nữa còn mang cả vết sẹo, hoặc là đúng lúc bị xẻng chặt đứt, những củ khoai lang như vậy không cần tiền, hơn nữa vô cùng rẻ, lúc này Thanh Đồng cầm mấy củ khoai đặt ở bên cạnh bếp lò, từ từ nướng chúng, bây giờ vỏ ngoài khoai lang đã bắt đầu chuyển vàng và hơi giòn, còn hơi vểnh vểnh lên.

Anh vừa nói xong, Ô Đào đã ngửi thấy mùi hương ngọt ngào mềm mại của khoai lang.

Bé gật đầu: "Ăn!"

Thanh Đồng cầm củ khoai được nướng ngon nhất đến, vỗ vỗ mặt trên còn dính xỉ than, đưa cho Ô Đào.

Ô Đào vừa định nhận lấy, đã có ai đó đẩy cửa ra, bác trai và bà cô Ô Đào bước vào.

Sau khi cửa đẩy ra, trong chốc lát gió ở bên ngoài tràn vào, Ô Đào nghênh diện bị nghẹn một chút, không nhịn được ho khù khụ.

Thanh Đồng nhanh tay nhanh mắt, ôm khoai lang chạy nhanh vào đặt lên trên bếp lò, chẳng qua là còn đem giấu ở sau cái ấm sắt.

Sau khi bà cô của Ô Đào Giang Hiểu Nguyệt bước vào, bà ta nở nụ cười hiếm hoi: "Mấy ngày không gặp nhau rồi, hôm nay vừa hay thuận tiện, bà liền cùng bác trai của các con đến gặp các con." Thanh Đồng va Ô Đào cùng nhau đứng dậy, chào hỏi bà cô và bác trai.

Ninh Diệu Hương thấy hai người bọn họ, cũng không có biểu cảm gì, chẳng qua là cũng đứng dậy đón mời bọn họ ngồi xuống, hai người họ khách khí hai câu rồi cũng ngồi xuống.

Trong lòng Ô Đào đã nổi lên sự đề phòng, bé nghĩ tới việc buổi tối mẹ mới nhắc tới chuyện bà cô và bác trai tới đây, bây giờ bọn họ cũng xuất hiện, nhất định nơi này có chuyện.

Con cú tới cửa, nhất định không phải chuyện tốt.

Thậm chí bé còn trở nên thấp thỏm, nhưng bé hy vọng họ đừng cấm mình đi học.

Nếu không cho bé đi học, bé liên khóc nháo lên, dù sao bé còn nhỏ, bé cứ khóc, cứ lăn lộn, xem bọn họ làm thế naol
Bình Luận (0)
Comment