Chương 112:
Chương 112:Chương 112:
Bà Kha nghe xong cảm thấy Vu Tiếu nói cũng có lý, lại nghe Vu Tiếu nói ở nhà khách có thể chăm sóc cho con trai, bà liền cảm thấy cô gái này thật tốt. Mặc dù Vu Tiếu nói là đến thăm bệnh, nhưng bà Kha không quan tâm, trong lòng bà tự động dịch thành chăm sóc: "Vậy bác gái nghe lời cháu, vậy con trai bác gái phải phiền cháu rồi."
Mặc dù Vu Tiếu cảm thấy lời này của bà Kha có vấn đề, nhưng cũng không nghĩ nhiều: "Bác gái à, bác đừng khách sáo, đây là chuyện cháu nên làm."
Anh cảnh sát sau khi báo lại tình hình với Kha Cảnh Dương xong liền đưa Châu Mật Hồng cùng về Ao Tử Sơn.
Châu Mật Hồng vốn không muốn đi, nhưng ngày mai cô ấy phải đi làm: "Tiếu Tiếu, mình về đây, mấy hôm nữa mình lại đến thăm cậu."
Vu Tiếu nói: "Cậu đừng lo lắng, mấy hôm nữa không chừng sự việc đã được giải quyết rồi, mình cũng được trở về, cậu phải chăm sóc tốt cho bản thân đấy."
Châu Mật Hồng: "Mình biết rồi, tạm biệt."
Sau khi Châu Mật Hồng di rồi, Kha Cảnh Dương bên này còn có bà Kha nên Vu Tiếu cũng chuẩn bị đi, vì vậy cô nói: "Bác gái à, đồng chí Kha, cháu cũng về đây, hôm qua xảy ra nhiều chuyện, hôm nay cháu về nghỉ ngơi thêm một lúc, tối cháu sẽ mang cơm đến cho đồng chí Kha."
Kha Cảnh Dương nói: "Không cần đâu, cô cứ ở lại nhà khách nghỉ ngơi là được, việc của bọn trộm mộ lúc nào cũng có thể có kết quả, trước lúc đó cô đừng đi lung tung."
Vu Tiếu nói: "Tôi biết rồi, cảm ơn đồng chí Kha."
Kha Cảnh Dương gật đầu: "Còn cả cái bình giữ nhiệt và cốc sứ này cô đừng quên mang về, hôm qua cảm ơn cô đã chăm sóc."
Vu Tiếu cũng không khách sáo: "Được."
Vu Tiếu thu bình giữ nhiệt và cốc sứ lại, lúc cô chuẩn bị đi, bà Kha nói: "Tiếu Tiếu, bác gái tiễn cháu." Bà nghe cô gái vừa đi gọi cô gái nhỏ này là Tiếu Tiếu, nên bà cũng gọi theo.
Vu Tiếu nói: "Bác gái ơi không cần đâu."
"Cần mà, cần mà." Bà Kha không cho từ chối.
Vu Tiếu hết cách chỉ đành để bà tiễn.
Hai người đi ra khỏi phòng bệnh, lúc đến nơi khám bệnh, mẹ kha lại gọi hai người đang tiến đến từ đằng trước: "Quế Cúc, sao bà lại ở đây?"
Vu Tiếu ngây người, trong hai người từ đẳng trước tới, có một người phụ nữ trung niên, mà người còn lại chính là cô gái hôm đó ở Cung Tiêu Xã Vu Tiếu từng gặp, chính là người đến xem mắt với Hà Cảnh Dương.
Đương nhiên, cô gái này cũng nhìn thấy Vu Tiếu. Không đợi người phụ nữ tên là Quế Cúc kia mở miệng, cô gái đó đã hu lạnh một tiếng nói với cô: "Ấy, bây giờ đúng thật là người nào cũng dám đến bệnh viện, cũng không xem mình thế nào, chỉ sợ đến phí khám chữa bệnh cũng không trả nổi."
Vu Tiếu đang định đáp lại thì đã nghe thấy bà Kha nói: "Người mắt mọc trên đỉnh đầu này là ai đây?"
Vu Tiết bật cười ra tiếng.
Quế Cúc vội vàng nói: "Mẹ Cảnh Dương à, đây là Ôn Nhu mà, chính là người mấy hôm trước xem mắt với Cảnh Dương."
Lập tức, kẻ thù gặp nhau đỏ mắt nhìn.
Sự thù hận của Ôn Nhu lập tức bị kéo sang phía bà Kha: "Tôi còn tưởng là ai, thì ra là mẹ của cóc ghẻ, đúng là một ổ cóc ghẻ mà."
Bà Kha nhổ phì một tiếng nói: "Tôi còn tưởng ai đây, thì ra là gà mẹ trong ổ gà à, lại còn định mạo danh thiên nga, cũng không nhìn xem mình có bản lĩnh này hay không."
Ôn Nhu: "Bà nói gì cơ? Con trai bà đã có ba đứa con rồi, lại còn định lừa hoàng hoa đại khuê nữ đến xem mắt, còn không phải là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga thì là gì?”
Bà Kha vừa nghe đối phương hủy hoại danh tiếng của con trai bảo bối của mình, bà càng tức giận hơn: "Đúng là miệng chó không khạc được ngà voi, con trai tôi từ lúc nào có ba đứa con rồi?"
Tiếng cãi nhau của hai người, người này lớn hơn người kia, lúc này ở chỗ khám bệnh cũng có không ít người, vì vậy mọi người đều đang nhìn bọn họ.
Ôn Nhu thấy mọi người đều đang nhìn, cô ta cảm thấy rất mất mặt nhưng đã nói đến đây rồi, thể diện đã mất đương nhiên phải lấy lại: "Mọi người đến phân xử giúp tôi, bà già này cậy mình có một đứa con trai là quân nhân, muốn tìm một người con dâu ở thành phố, hơn nữa còn yêu cầu học lực cao, vậy cũng thôi đi, lại còn giấu việc con trai bà ta có ba đứa con."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ.