Chương 111:
Chương 111:Chương 111:
Con trai bà bắt buộc phải lấy cô gái ở thành phố, phải tốt nghiệp cấp ba, trong nhà không có mấy người thân linh tinh, mà phải xinh đẹp. Bà Kha vẫn luôn tìm theo tiêu chuẩn này.
Mấy hôm trước con trai trở về, bà nhờ người giới thiệu, kết quả sau khi hai đứa trẻ gặp mặt, phía nữ bảo người giới thiệu truyền lời, nói cái gì mà con trai bà cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, khiến bà tức muốn chết. Bởi vì tức quá nên bà không thèm hỏi cả nguyên nhân. Sau đó không biết vì sao có người trong đại đội biết chuyện này, nói cô gái trong thành phố không nhìn trúng con trai bà, nói bà mắt cao hơn đầu, không có số được làm mẹ chồng của con gái thành phố, đều đang đợi xem chuyện cười của con trai bà.
Bà nhổ vào, bà không tin không tìm được con dâu người thành phố.
Mà lúc này, cô gái nhỏ trước mắt bà rất phù hợp.
Mặc dù là thanh niên trí thức nhưng là người thành phố, lại tốt nghiệp cấp ba, hơn nữa trong nhà không còn cha mẹ, cũng không sợ đám người thân linh tỉnh gì đó gây trở ngại. Quan trọng nhất là đứa trẻ này là con của liệt sĩ, rất xứng với con trai bà. Vì vậy, bà Kha nhìn Vu Tiếu, càng nhìn càng thấy thích: "Ôi, cháu thật là một đứa trẻ đáng thương, cháu yên tâm, chúng ta quen biết nhau, con trai bác là quân nhân, vậy gì đó.. gì đó chúng ta đều là người nhà quân nhân, nên hỗ trợ lân nhau, đoàn kết với nhau, yêu thương nhau. Sau này, bác gái sẽ đối tốt với cháu."
Vu Tiếu cảm thấy bà Kha thật sự quá tốt, quá lương thiện, quá nhiệt tình. Cô cảm động nói: "Cảm ơn bác gái, bác gái thật là một người tốt mà."
Kha Cảnh Dương nhìn cô gái nhỏ ngốc nghếch, lại nhìn dáng vẻ mẹ mình như bà mai, anh cảm thấy mình nên ra ngoài hóng gió. Đặc biệt là cô gái nhỏ còn chưa biết chủ ý của mẹ anh, anh cũng ngại vạch trần tâm tư của mẹ mình.
"Kha tiểu đoàn trưởng, anh tỉnh rồi hả?" May mà lúc anh ngượng ngùng chưa được bao lâu thì anh cảnh sát được đồn công an thị trấn phái đến đã đến rồi.
Vừa thấy anh ấy đến, Kha Cảnh Dương liền hỏi: "Chuyện bọn trộm mộ thế nào rồi?" Khác với người vừa rồi vẻ mặt đầy sự bất lực, vẻ mặt lúc này của anh rất nghiêm túc, khí thế cũng thay đổi hoàn toàn.
Anh cảnh Sát nói: "Sau khi thẩm vấn cả một đêm, bọn trộm mộ tổng cộng có hai mươi lăm người, trước mắt đã bắt được hai mươi ba người, vẫn còn hai người đang ẩn nấp trong núi. Từ khẩu cung của bọn chúng được biết, hai tên trộm mộ còn lại chắc là hai người trong ba người đuổi theo anh và đồng chí Vu, cũng có nghĩa, bọn chúng biết anh và đồng chí Vu. Ao Tử Sơn ở dưới chân núi, mấy ngày này đồng chí Vu quả thực không thể quay về, tôi đã thuê phòng ở nhà khách bên cạnh bệnh viện, cô ấy có thể ở lại đó mấy hôm, tiền phòng sẽ do đồn công an chúng tôi chỉ trả. "
Kha Cảnh Dương đang định đáp lời, bà Kha liền cướp lời: "Ấy, ở nhà khách lãng phí tiền lắm, cứ để cô gái nhỏ ở lại nhà chúng tôi đi. Nhà chúng tôi đã chia ra ở riêng, cũng chỉ có hai người lớn chúng tôi, nhiều nhất thêm hai đứa trẻ, thêm một người càng đông vui hơn. Hơn nữa một cô gái nhỏ ở lại nhà khách không an toàn, cứ ở lại nhà chúng tôi đi." Mặc dù bà không biết bọn trộm mộ hay không trộm mộ gì cả, nhưng mà nghe ý của bọn họ, bọn trộm mộ này chắc là phần tử phạm tội bọn họ nói trước đây. Nhưng mà, không quan tâm đến cái này nữa, bà rất thích cô gái nhỏ trước mặt này. Người thành phố, phần tử trí thức, con gái liệt sĩ, không có thân thích gây cản trở, tướng mạo cũng xinh đẹp, đây chẳng phải là người thích hợp nhất để chọn làm con dâu cho con trai hay sao?
"Mẹ!" Kha Cảnh Dương đau đầu, sao anh lại không biết ý định của mẹ chứ: "Đồng chí Vu ở nhà chúng ta không hay cho lắm."
Vu Tiếu cũng vội nói: "Cảm ơn bác gái, ý tốt của bác cháu hiểu, nhưng cháu ở nhà bác không hay cho lắm, nhà khách rất tốt, hơn nữa cũng thuận tiện. Vả lại, đồng chí Kha còn phải nằm viện, cháu ở nhà khách cũng có thể thường xuyên đến thăm, mua đồ ăn gì đó cho đồng chí Kha." Tha cho cô đi, ở nhà người khác sao có thể thoải mái bằng ở nhà khách được.