Chương 207:
Chương 207:Chương 207:
Khương Đại Phát nói: "Tôi và Vu Tiếu không hề yêu đương, tôi chỉ là... tôi chỉ là cố ý lừa Vu Tiếu đến bên hồ nước sau đó đẩy cô ấy xuống rồi định cứu cô ấy lên. Sau đó dùng ơn cứu mạng để lấy cô ấy về làm vợ, tôi không hề mưu sát cô ấy, tôi không có."
Lưu Anh Vinh nghe lời giải thích này thực sự bị chọc tức: "Anh đẩy cô ay xuống nước còn mong cô ấy gả cho anh?" Anh coi chúng tôi là kẻ ngốc à?
Khương Đại Phát nói: "Lúc tôi đẩy cô ấy có bịt mặt, lúc cứu cô ấy không bịt mặt nữa, như vậy cô ấy sẽ không biết tôi là ai."
Lưu Anh Vinh: ".." Đây là người gì vậy? Lưu Anh Vinh làm cảnh sát cũng bảy tám năm rồi, loại người tâm tư ác độc như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
"Nhưng mà tôi nhìn thấy Vu Tiếu và một người đàn ông ôm ấp nhau là thật." Khương Đại Phát nói: "Cô ta và đồng chí nam chui vào trong rừng, đây chính là hành vi cấu kết với đàn ông phải không?" Dù sao hắn ta cũng không mưu sát, sẽ không bị xử bắn, khó tránh khỏi bị đi cải tạo, nếu đã như vậy, hắn ta sẽ không tha cho Vu Tiếu. Người phụ nữ thối có hành vi cấu kết với đàn ông, cùng hắn ta đi cải tạo luôn.
Lưu Anh Vinh: "Khương Đại Phát, anh nói cầu gì đều phải có chứng cứ, không có chứng cứ thì đừng tố cáo lung tung, cũng phải ngồi tù đấy." Khương Đại Phát nói: "Tôi tận mắt nhìn thấy, đây là chứng cứ."
Lưu Anh Vinh: "Vậy anh nói xem, lúc nào? Ở đâu nhìn thấy Vu Tiếu chui vào rừng? Với người đàn ông như nào?”
Khương Đại Phát trong lòng hận chết Vu Tiếu rồi, nhưng cũng biết người thành phố không coi trọng người bình thường, vì vậy hắn ta nói: "Chính là hôm đó, hôm xảy ra sự việc bọn trộm mộ, là một người đàn ông rất cao, đẹp trai, nhìn có vẻ điều kiện rất tốt, không phải là người của Ao Tử Sơn chúng tôi. Tôi cũng không biết đối phương là ai, nhưng dù sao thì hai người cũng ôm ấp nhau rất thân mật. Đồng chí cảnh sát, anh không biết đâu, lúc Vu Tiếu đến Ao Tử Sơn, ăn mặc toàn đồ cũ nát, nhìn đồ bây giờ cô ta mặc tốt như nào xem, chắc chắn là cái người đàn ông cấu kết với cô ta mua cho."
Lưu Anh Vinh: "Anh mở mồm ra là nói người ta cấu kết với đàn ông thì là cấu kết với đàn ông à? Việc gì cũng phải có chứng cứ."
Khương Đại Phát nói: "Tôi tận mắt nhìn thấy chính là chứng cứ. Nhậm Sóc và Hàn Giản nhìn thấy tôi đẩy Vu Tiếu, vậy bọn họ có thể làm người làm chứng, tôi nhìn thấy Vu Tiếu và người đàn ông ôm ấp nhau, tôi không thể là người làm chứng sao? Nếu như tôi không thể làm người làm chứng, vậy sao Nhậm Sóc và Hàn Giản lại có thể?"
Lưu Anh Vinh không ngờ tên nhóc này lại có tài ăn nói như vậy: "Được rồi, anh nói xem hôm xảy ra việc bọn trộm mộ, anh nhìn thấy Vu Tiếu và một người đàn ông ôm ấp nhau là lúc mấy giờ?"
Khương Đại Phát nghĩ, hôm đó đại đội trưởng đưa bọn họ di tìm người là buổi trưa, vậy đương nhiên là buổi trưa, hắn ta nói: "Hơn mười một giờ, trước giờ cơm trưa, tôi lên núi đi nhặt củi."
Lưu Anh Vinh gật đầu: "Được, vậy thằng nhóc nhà cậu phải biết Vu Tiếu là người nhà quân nhân, vu oan cho người nhà quân nhân tội càng..."
Cốc cốc cốc...
Có người đến gõ cửa.
"Có việc øì?" Lưu Anh Vinh hỏi.
"Hồng vệ binh đến, có người tố cáo Vu Tiếu cấu kết với đàn ông, phải bắt Vu Tiếu đi."
Lưu Anh Vinh ra khỏi phòng thẩm vấn, nhìn thấy một đám hồng vệ binh kiêu ngạo đứng ở sảnh đồn công an, bên cạnh còn có một người phụ nữ trông có vẻ yếu đuối. Người phụ nữ này không phải là bà Khương thì còn là ai? Lưu Anh Vinh nhìn một lượt những người ở đây rồi nói: "Ai tố cáo Vu Tiếu cấu kết với đàn ông?"
Hồng vệ binh đi đầu nói: "Là bà ấy, bà ấy nói con trai bà ấy tận mắt nhìn thấy Vu Tiếu cấu kết với đàn ông, chúng tôi phải đưa Vu Tiếu đi, cả con trai bà ấy nữa."
Lưu Anh Vinh để lời khai trong tay lên bàn: "Chỉ sợ các anh không đưa họ đi được, Khương Đại Phát liên quan đến án mưu sát, Vu Tiếu là người bị hại."