Chương 239:
Chương 239:Chương 239:
Vu Tiếu hơi ngại: "Là như vậy, không phải cháu sắp kết hôn sao, cháu cũng không biết phong tục ở đây, không biết con gái sắp lấy chồng phải chuẩn bị của hồi môn gì, vì vậy xin thím chỉ điểm cho cháu."
Vợ đại đội trưởng cảm thấy Vu Tiếu thực sự là một cô gái thông minh, nhập gia tùy tục, của hồi môn cũng chuẩn bị theo bên này: "Cháu ngồi xuống đây đi, thím nói cho cháu."
"Dạ."
Đợi Vu Tiếu ngồi xuống, vợ đại đội trưởng nói: "Nói đến chuyện của hồi môn thì phải xem sính lễ như nào. Bình thường không phải nhà thiên vị thì phía nam đưa sính lễ gì thì phía nữ đều sẽ mang về. Còn về tiền sính lễ thì có người sẽ mang về toàn bộ, có người mang một nửa, tiếp đó là của hồi môn, người nào mà phúc hậu thì đều sẽ chuẩn bị cho con gái hai chiếc chăn mới, một cái ống nhổ. Đây là phong tục bên này. Đương nhiên, có nhà không coi con gái ra gì, trực tiếp cho mang mấy bộ quần áo rách xuất giá cũng có."
Vu Tiếu suy nghĩ: "Thím à, lúc cháu xuống nông thôn có mang theo chiếc chăn, đây là chăn mới bà nội cháu làm cho, cháu dùng một chiếc vỏ chăn màu đỏ mới lồng vào, có thể coi như là một chiếc chăn mới không?" Chiếc chăn đó mặc dù chỉ có ba cân bông, nhưng quả thực là chăn mới hoàn toàn, tháng mười một lúc xuống nông thôn cô mang đến, mới đắp được hai tháng.
Vợ đại đội trưởng nói: "Đương nhiên được rồi, đây là chăn do bà nội cháu làm cho, cũng rất thích hợp." Vốn dĩ chăn mới phải do người lớn trong nhà chuẩn bị cho.
Vu Tiếu tính toán, còn thiếu một chiếc chăn và ống nhổ, phải đến trung tâm thương mại mua. Hơn nữa, cô còn phải mua vải, làm đồ dùng trên giường.
"Thanh niên Vu..." Tống Tiểu Thông thở hổn hển chạy vào: "Thanh niên Vu, người nhà chồng chị đến rồi, đang ở nhà em."
Vu Tiếu hơi ngây ra, cô không định rêu rao trước khi kết hôn, cũng không muốn để người khác biết việc cô sắp kết hôn quá sớm. Tống Tiểu Thông vừa hô lên như vậy, đừng nói là hàng xóm xung quanh nhà đại đội trưởng đều biết, chỉ sợ người bên nhà họ Tống càng nhiều người biết hơn. Cô chào tạm biệt vợ đại đội trưởng trước, rồi lại hỏi Tống Tiểu Thông: "Tiểu Thông, sao em biết là nhà chồng chị đến?"
Tống Tiểu Thông nói: "Có một bà và thím đến ký túc xá thanh niên nữ, thấy chị không ở đó, thanh niên Lâm mới đưa bọn họ đến nhà em, bọn họ tự xưng là người bên nhà chồng chị."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vu Tiếu: "..." Cô lại quên mất, bác gái nhà họ Kha là người thích rêu rao: "Cảm ơn Tiểu Thông đến tìm chị." Tống Tiểu Thông cười nói: "Không có gì ạ." Cậu bé rất thích thanh niên Vu, ngoài bà nội ra thì thích thanh niên Vu nhất. Không phải vì thanh niên Vu thường xuyên cho cậu bé kẹo, mà bởi vì Vu Tiếu rất dịu dàng.
Trẻ con là nhạy cảm nhất, ai đối tốt với chúng, ai không tốt với chúng, chúng có thể cảm nhận được. Điều kiện nhà Vu Tiếu tốt, cho dù có xuyên sách thì trong tay vẫn có tiền, cho dù phải kiếm điểm thiện cảm, nhưng cho đám trẻ kẹo cũng là thành tâm thành ý, vì vậy Tống Tiểu Thông mới vô cùng thích cô. Nhưng Tống Tiểu Thông là một đứa trẻ hiểu chuyện, ăn kẹo của Vu Tiếu xong sẽ giúp nhặt củi, đun nước.
Hai người đến nhà họ Tống, nhìn thấy bà Kha và một người phụ nữ ở trong sân. Lại trùng hợp là cô nhận ra người phụ nữ đó, người phụ nữ bán tương đậu, tương thịt hôm đi chợ phiên ở Phạm Gia Câu.
"Bác gái, sao bác lại đến đây ạ?" Vu Tiếu gọi một tiếng.
Bà Kha và chị dâu cả Kha đã nhìn thấy Vu Tiếu, với lại chị dâu cả Kha cũng nhận ra Vu Tiếu. Hôm đó Vu Tiếu mua tất, vải trắng, còn mua không ít thịt nghêu khô, chỉ là không mua đồ chỗ chị ta, vì vậy ấn tượng của chị dâu cả Kha về Vu Tiếu rất sâu đậm.
"Tiếu Tiếu." Bà Kha vừa thấy Vu Tiếu liền cười không khép được miệng.
Nghe thấy xưng hô này, chị dâu cả Kha ngây người, đây là em dâu? Chị dâu cả Kha không nhịn được đánh giá Vu Tiếu.
Bà Kha nói: "Tiếu Tiếu, đây là vợ anh cả, thằng út có bốn người anh trai. Vợ thằng lớn à, đây là Tiếu Tiếu, vợ của thằng út."