Chương 249:
Chương 249:Chương 249:
Vu Tiếu thấy chiếc đồng hồ này của anh cũng hơi cũ rồi liền nói: "Có là một chuyện, quà kết hôn là chuyện khác, anh thử xem đi, dù sao cũng lấy ra rồi. Hơn nữa, anh đừng lo lắng, em có tiền."
Kha Cảnh Dương nói: "Không cần đâu. Anh không quan trọng đồng hồ lắm, có một chiếc đeo để xem thời gian là được. Xem của em đi, em thích đồng hồ nhập khẩu?" Không thể không nói, năng lực quan sát của lính trinh sát không chỉ dùng trong chiến sự, cho dù dùng trong cuộc sống thì cũng quan sát rất ti mỉ. Từ việc Vu Tiếu xem đồng hồ Rolex liền đoán được cô thích đồng hồ nhập khẩu.
Thực ra cũng không phải Vu Tiếu thích đồng hồ nhập khẩu, đây là thói quen hình thành và thân phận trong thế giới hiện thực tạo thành, đổi một cách nói khác thì dù sao cũng có tiên, hơn nữa tiêu không hết, nếu đã như vậy vì sao không mua đồ tốt: "Cũng không phải, em chỉ thích nhìn vẻ ngoài thôi, đồng chí nữ mà, đều thích thứ xinh đẹp." Hôm nay cô cũng không định mua cho Kha Cảnh Dương, mà chỉ là đến xem trước thôi. Từ trước tết đến bây giờ là tháng tư, hai tháng này cô không hề đổi phiếu với Thôi Lương. Vì vậy trên người cô không có tiền để mua đồng hồ Rolex, 900 đồng trước đây vẫn ở trong ngân hàng, sau đó đổi phiếu với Thôi Lương, Trương Vân Đóa đều dùng vào việc mua công việc rồi, lúc này trên người cô chỉ còn có hơn 30 đồng. Trước khi hợp tác kết hôn với Kha Cảnh Dương, cô định kiếm ít tiền, dùng phiếu đổi tiền, sau đó mua nhà làm một con sâu gạo. Bây giờ có công việc rồi, đổi phiếu cũng không cần gấp rút như vậy. Hơn nữa mỗi lần đều tìm Thôi Lương để đổi phiếu cũng không hay lắm, đổi hai lần rồi, cũng nên dừng mấy tháng.
Kha Cảnh Dương mới không tin lời của Vu Tiếu, nếu như chỉ thích vẻ bề ngoài thì sao lại chuẩn bị phiếu ngoại hối chứ? Chuẩn bị phiếu ngoại hối chứng tỏ cô vốn đã định mua đồng hồ nhập khẩu. Nếu đã như vậy, Kha Cảnh Dương chỉ vào đồng hồ nhập khẩu kiểu nữ: "Đồng hồ nhập khẩu kiểu nữ lấy ra cho tôi xem với."
Người bán hàng để đồng hồ kiểu nam vào rồi lấy đồng hồ Rolex kiểu nữ ra, còn lấy cả hiệu Omega. Thực ra so với đồng hồ kiểu nữ Rolex thì đồng chí nữ càng thích Omega hơn, bởi vì mẫu mã của Omega tương đối tinh xảo, phù hợp với thẩm mỹ của con gái thời đại này. Hơn nữa so với Rolex thì Omega vào thị trường nội địa sớm hơn.
Thực ra Omega không chỉ phù hợp với thẩm mỹ của con gái thời này, cũng phù hợp với thẩm mỹ của con trai thời này, ví dụ với Kha Cảnh Dương thì trong hai mẫu đồng hồ trước mặt, Omega đẹp hơn Rolex. Vì vậy anh nói: "Em thích mẫu nào, anh cảm thấy mẫu này đẹp hơn."
Người bán hàng vội vàng nói: "Đồng chí nữ mua mẫu này tương đối nhiều, hơn nữa giá cả rẻ hơn Rolex mẫu này bổn trăm tám mươi đồng thôi." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Vu Tiếu vươn tay ra, đồng thời tháo chiếc đồng hồ nữ trên cổ tay xuống, chiếc đồng hồ này là đồ Châu Mật Hồng để lại trước khi cô ấy về thủ đô. Với quan hệ giữa cô và Châu Mật Hồng, cô cũng không ngại nên đeo luôn, chủ yếu để xem thời gian. Đây là đồng hồ hiệu Thượng Hải, năm ngoái lúc Châu Mật Hồng phải xuống nông thôn, người nhà mua cho cô ấy, vì vậy đến bây giờ mới được nửa năm, đồng hồ vẫn còn rất mới.
Người bán hàng giúp Vu Tiếu đeo đồng hồ lên: "Rất đẹp, chiếc này rất phù hợp với cô."
Đồng hồ hiệu thượng hải là màu bạc, so sánh ra thì đông hô Omega màu vàng đồng càng thời thượng hơn, đương nhiên càng đẹp hơn. Cô gật đầu nói: "Quả thực chiếc này rất đẹp." Nếu như mua chiếc này, chiếc của Châu Mật Hồng cô sẽ cất đi, đến lúc đó gửi cho Châu Mật Hồng, hoặc là sau này có gặp lại sẽ trả cho cô ấy.
"Vậy lấy chiếc này đi, nhưng mà anh không có phiếu ngoại hối, dùng tấm này của em đi, được không?" Kha Cảnh Dương cũng cảm thấy chiếc này đẹp, cổ tay của cô gái nhỏ vừa bé vừa trắng, thích hợp với màu rực rỡ như vậy.
Vu Tiếu gật đầu: "Anh có mang theo tiền không?”
Kha Cảnh Dương nói: "Có." Vốn dĩ anh định ngày mai hẹn cô đến thành phố mua ba món đồ lớn, vì vậy hôm nay đã rút tiền.
"Vậy thì chiếc này đi." Vu Tiếu sảng khoái đồng ý.