Chương 252:
Chương 252:Chương 252:
Kẹo hoa quả là vũ khí để kiếm điểm thiện cảm, trong balo của Vu Tiếu có không ít, dù sao điểm thiện cảm chỗ nào cũng có thể kiếm được.
"Cảm ơn thím út."
Vu Tiếu: "Không cần khách sáo."
Kha Cảnh Dương: "Ngồi lên đi, chúng ta về nhà trước."
"Vâng."
Đám trẻ thấy bọn họ đi rồi, chia xong kẹo thì đuổi theo, dù sao cũng biết nhà họ Kha ở đâu.
Bà Kha đang cuốc đất trong sân bên nhà mới, mặc dù sân bên nhà mới liên với sân bên nhà cũ. Leng keng... tiếng còi xe đạp vang lên, sau đó dừng ở cửa nhà mới. Bà Kha đứng dậy liền nhìn thấy con trai và con dâu, bà quá đỗi vui mừng: "Thằng út, Tiếu Tiếu, các con.. sao các con lại về cùng nhau?"Tường bao của niên đại này không cao, khoảng một mét, vì vậy bà Kha đứng dậy là nhìn thấy bọn họ.
Vu Tiếu nói: "Hôm nay con vào thành phố xem lúc kết hôn còn cần mua cái gì nữa không, cuối cùng lại gặp Cảnh Dương ở trung tâm thương mại."
"Vậy là duyên phận đó, cho các con gặp nhau. Hai đứa mau vào xem đi, nhà đã xây xong rồi, sân đã lát gạch, chỗ gần tường này không lát, mẹ định rào xung quanh tạo thành một mảnh đất, có thể trông rau hẹ, tỏi, cải xanh gì đó. Tiếu Tiếu, cháu thấy thế nào?" Bà Kha vừa nói vừa đưa bọn họ vào nhà.
Vu Tiếu đương nhiên hài lòng rồi: "Vẫn là bác gái suy nghĩ chu đáo."
Kha Cảnh Dương lần đầu tiên nhìn thấy nhà mới, thậm chí đến ảnh vẽ cũng chưa từng xem. Nhưng lúc anh nhìn thấy căn phòng này cũng không nhịn được kinh ngạc: "Tạo hình này tham khảo nhà tầng ở thành phố hả?"
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, nhưng mà bên trong chỉ có nhà tắm, nhà vệ sinh em thiết kế ở bên ngoài, chính là căn nhà nhỏ gần tường kia."
"Không tệ, không hổ là người thành phố." Kha Cảnh Dương khen ngợi.
Vu Tiếu cũng không coi lời của anh là thật, vừa nghe đã biết chỉ là dỗ dành cô mà thôi.
Nhà vừa xây xong bên trong vẫn chưa có đồ dùng gì cả, hơn nữa tạm thời chưa thể vào ở, bởi vì dùng vôi để quét trắng, vì vậy Vu Tiếu định hong nửa năm đến một năm. Hơn nữa, đến lúc đó cô đến khu ngoại thành phía nam đi làm, bình thường cũng không tiện trở về, bên này vừa hay có thể hong khô.
Con trai con dâu đều về rồi, bà Kha vui mừng, không cuốc đất nữa kéo Vu Tiếu nói: "Tiếu Tiếu, tối nay cháu ở lại ăn cơm đi, ăn xong bác bảo thằng út đưa cháu về, thuận tiện thương lượng ngày kết hôn”
Vu Tiếu nói: "Được, cháu nghe bác."
"Ấy, vậy bác đi hái rau, cháu và thằng út ngồi nói chuyện đi." Bà Kha vừa nói vừa nghĩ xem tối nay làm món gì. Trong nhà không có thịt, bây giờ đến Cung Tiêu Xã cũng không mua được thịt, giết con gà đang đẻ trứng cũng không kịp. Cà chua ở vườn sau nhà đã chín đỏ có thể ăn được rồi...
"Bác gái, cháu cùng bác đi hái rau."
Bà Kha nghe xong vội đồng ý: "Vậy cháu đến xem đi, vườn rau ở phía sau nhà." Bà Kha trực tiếp mở cửa sau của nhà mới: "Chính là mảnh đất phía sau này." Cửa sau nhà mới là ở chỗ phòng tắm, từ phòng tắm đi ra, đầu tiên là bệ xí gần phòng tắm. Vì sao lại sắp xếp gần phòng tắm, nước tắm xong không cần lãng phí, có thể trực tiếp lấy đi dội vào bệ xí. Thứ hai nhà vệ sinh ở đằng sau sẽ không ảnh hưởng đến đẳng trước.
Vu Tiếu đi theo ra khỏi cửa sau, nhìn thấy vườn rau ở phía sau nhà. Diện tích nhà mới khoảng chín mươi mét vuông, mà vườn rau ở phía sau vẫn còn một mảnh không nhỏ nữa, có thể thấy mảnh đất này không nhỏ.
Vườn rau của nhà cũ và nhà mới liền nhau, cả vườn rau rộng khoảng bảy mét, dài ba mét, đây không phải là đất được phân, mà là đất riêng, vì vậy mới không nhỏ.
Điều khiến Vu Tiếu tò mò là phía sau nhà cũ có một cái cây: "Bác gái, đây là bòng hay bưởi?" Ngửi rất thơm, đã kết quả rồi, qua mấy tháng nữa là có thể ăn.
"Cái gì mà bòng hay bưởi." Bà Kha chưa từng nghe nói đến thứ này: "Đây là hương bào, hương bào của nhà chúng ta không giống nhà khác, hương bào nhà người khác đắng chát, nước không nhiều, bên trong là màu trắng, hương bào nhà chúng ta ngọt, nhiều nước, bên trong là màu đỏ hồng."