Chương 255:
Chương 255:Chương 255:
Người đứng bếp Vu Tiếu nhờ bà cụ Tống, vợ đại đội trưởng, mẹ Tống Mãn Đường, xương, thịt lợn và cá, Vu Tiếu nhờ Tống Mãn Đường và anh trai của Trương Vân Đóa là Trương Vân Tiến mua. Phiếu và tiền mua xương, thịt lợn và cá Vu Tiếu đưa, ngoài ra đưa thêm mỗi người một đồng tiền phí vất vả. Bọn họ đương nhiên không hề chối từ, cá bọn họ có thể xuống nước bắt, xương và thịt lợn sáng sớm đến Cung Tiêu Xã xếp hàng mua là được.
Những món khác là do bà cụ Tống phụ trách.
Vu Tiếu bàn bạc với ba hộ xong thì về kí túc xá thanh niên, nhìn thấy ngoài cửa ký túc xá thanh niên có xe bò, còn có cả một bóng dáng quen thuộc đứng ở đó.
"Cảnh Dương." Vu Tiếu chạy chậm qua: "Sao anh lại ở đây."
Kha Cảnh Dương giải thích: "Hôm nay chín giờ anh đến cửa Cung Tiêu Xã đợi máy may, vốn định là mang về nhà, nhưng nghĩ ra sính lễ phải mang đến chỗ em trước, hôm kết hôn thì mang cùng với của hồi môn của em về, vì vậy mới nhờ chú Đại Lâm giúp đỡ chở qua đây. Lúc đến qua ruộng tìm em, thanh niên nữ nói mấy hôm nay em không đi làm, nên anh đợi ở đây."
Mọi người đều là lần đầu kết hôn, phía Kha Cảnh Dương có bà Kha chủ trì nên anh cũng không cần lo lắng. Nhưng Vu Tiếu bên này không có người lớn, tất cả đều phải dựa vào bản thân. Mặc dù là hợp tác kết hôn, nhưng cũng là kết hôn, nhà họ Kha làm long trọng, cô cũng không thể tùy tiện ứng phó: "Em đến nhà bà cụ Tống, hôm kết hôn làm hai bàn tiệc ở bên này, mời các thanh niên trí thức uống rượu mừng. À đúng rồi, hôm đó sẽ chuẩn bị trứng lòng đào, bên anh sẽ có mấy anh em đến?"
Kha Cảnh Dương nói: "Mẹ anh là nhỏ nhất, cha anh cũng là nhỏ nhất, lại thêm việc lúc sinh anh bọn họ đã lớn tuổi rồi, vì vậy trong đám anh em ruột, anh em họ bên nội, anh em họ bên ngoại, anh là nhỏ nhất, anh sẽ gọi thêm mấy người bạn chơi thân hồi còn nhỏ, em cảm thấy mấy người thì hợp lý?"
Vu Tiếu nói: "Tính cả anh thì làm sáu bát đi, lục lục thuận, nghe hay hơn, bên em tính cả em là sáu cô gái."
Kha Cảnh Dương: "Được, nghe theo em." Anh trực tiếp nâng máy may lên đặt vào trong phòng. Lúc nâng máy may lên, bắp tay trong quần áo để nổi lên, Vu Tiếu nhìn thấy không nhịn được khen, cơ bắp của anh lính thật đẹp, đây là luyện được qua năm tháng.
Sau khi đặt máy may xuống xong, Kha Cảnh Dương nói: "Vậy anh về trước đây."
Vu Tiếu nói: "Được, vậy hai ngày sau gặp, chú rể của em."
"Hai ngày sau. ." Kha Cảnh Dương ngây người, ý thức được cô vừa nói câu gì, anh không nhịn được cười thành tiếng, tiếng cười trâm thấp, rất dễ nghe. Anh nhìn cô, trong ánh mắt biếng nhác lại có mấy phần trêu chọc, anh không giống những người đàn ông suốt ngày ra vẻ đạo mạo, học lực bất đồng, kiến thức cũng bất đồng: "Vậy hai ngày sau gặp, cô dâu của anh."
Cách gọi cô dâu chú rể này cũng rất thú vị.
Rất nhanh đã đến ngày mùng năm tháng tư.
Ngày hôm nay thanh niên trí thức đều xin nghỉ, ngoài ra, trong thôn cũng có mấy người xin nghỉ. Nửa đêm canh ba, Trương Vân Tiến và Tống Mãn Đường đạp xe đạp của nhà họ Trương đi Cung Tiêu Xã. Bọn họ phải xếp hàng mua thịt, đến sớm, hai đồng chí nam cũng không ngại cô đơn, xếp ở hai vị trí đầu tiên. Đợi sau khi bọn họ mua xong xương và thịt lợn mang về nhà bà cụ Tống, nhà bà cụ Tống đã vô cùng bận rộn.
Hôm nay có hai bàn tiệc, mỗi bàn mười món, nồi nhà bà cụ Tống không đủ dùng, vì vậy nồi của nhà đại đội trưởng và nhà họ Tống cũng được mang sang, ngoài ra còn dùng đá xếp tạm thành một chiếc bếp ở nhà bà cụ Tống. Mà Trương Vân Tiến và Tống Mãn Đường ở đây đợi, sau khi nấu xong món ăn thì bê lên bàn.
Thanh niên nam chuyển bàn ghế đã mượn được đến sân ký túc xá thanh niên nữ. Trương Vân Tiến bê sáu bát trứng nấu nước đường đến: "Các đồng chí nữ ăn trứng nấu nước đường này." Trứng nấu nước đường đặt trên bàn bên ngoài, tổng cộng có sáu bát, mỗi bát hai trứng, vừa hay Vu Tiếu và năm đồng chí nữ, cũng có nghĩa là chuyện tốt thành đôi.