Chương 256:
Chương 256:Chương 256:
Vu Tiếu không thích ăn trứng nấu nước đường, cô nói: "Mọi người ai thích ăn lòng đỏ? Tôi không thích ăn lòng đỏ, chỉ thích ăn lòng trắng."
Kim Linh lắc đầu: "Tôi ăn hai quả là đủ rồi." Cho dù biết thân thể này cần bồi bổ, nhưng hai quả trứng gà đã là cực hạn của cô ta rồi.
Lâm Ái Dao nói: "Cô thực sự không thích ăn sao?”
Vu Tiếu trực tiếp gắp lòng đỏ ra đặt vào trong bát cô ta: "Còn ai muốn nữa không?" Cô vẫn chưa dùng đũa ăn, vì vậy trứng nấu nước đường và đũa đều còn sạch.
"Tôi." Điền Tinh Tinh nói.
Vu Tiếu đưa nốt lòng đỏ còn lại cho cô ta.
So với đồng chí nữ có trứng nấu nước đường ăn, thì các đồng chí nam không có phúc lợi này, nhưng bọn họ ngồi ở bàn khác cũng không phải ngồi không, họ vẫn được ăn hạt dưa, đậu phộng và kẹo hoa quả.
Lúc sắp đến mười giờ, Ao Tử Sơn bắt đầu trở nên nhộn nhịp, mặc dù không có pháo, nhưng đội ngũ đi đón dâu của nhà họ Kha không biết ai kiếm được cái loa, cả đường đi cầm loa hát ca đi vào.
Với cả, giọng người hát trong sáng, khiến những người dân đang đi làm cũng vui mừng nhìn theo. Đội ngũ đón dâu đến cửa ký túc xá thanh niên nữ, vợ đại đội trưởng nói: "Ấy, chú rể tới rồi, mọi người mau vào trong ngồi, ăn trứng nấu nước đường đi."
Trứng nấu nước đường lần này được nấu trong phòng bếp của kí túc xá thanh niên nữ, Kha Cảnh Dương và đám thanh niên vừa đến, vợ đại đội trưởng đã bảo đám người Trương Vân Đóa, Lâm Ái Dao bê trứng nấu nước đường ra.
Trứng nấu nước đường là trứng gà nấu với nước đường, vẫn còn nóng hổi.
Đám thanh niên ngại không dám ăn, ai cũng biết trứng gà và đường đỏ đều là thứ đồ quý giá, vì vậy mọi người nhìn về phía Kha Cảnh Dương.
Kha Cảnh Dương nói: "Mọi người không cần khách sáo, ăn đi."
Kha Canh Dương vừa nói xong đám thanh niên liền ngồi xuống ăn.
Kha Cảnh Dương thấy bọn họ ăn rồi, anh liền bước nhanh vào trong phòng. Nhìn thấy cô gái nhỏ xinh đẹp ngồi cạnh giường, khác với dáng vẻ thanh tú trước đây, hôm nay trông rất hiên ngang mạnh mẽ.
Đáy mắt Kha Cảnh Dương lóe lên ánh sáng, anh chưa từng gặp một Vu Tiếu như vậy. Cô mặc một bộ quân trang, khuôn mặt trắng nõn điểm lên đôi má hồng, một khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp hơn bình thường. Kha Cảnh Dương hồi thần: "Cô dâu, anh đến đón em đây."
Vu Tiếu cười: "Em đang đợi anh."
Kha Cảnh Dương ngồi xuống bên giường: "Bên ngoài rất náo nhiệt."
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, trời chưa sáng mọi người đã tỉnh dậy rồi."
Kha Cảnh Dương: "Giống bên Phạm Gia Câu, bên đó nhiều người càng náo nhiệt hơn. Em căng thẳng không?" Lần đầu tiên cô gái đi lấy chồng, đến cả anh tối hôm qua cũng không ngủ được. Mặc dù là hợp tác kết hôn, nhưng trái tim lại đập thình thịch không ngừng, đập nhanh hơn bình thường, vậy chính là có căng thẳng.
Vu Tiếu nói: "Không căng thẳng, chỉ là.. hơi tò mò, em rất mong đợi vào cuộc sống trong tương lai"
Kha Cảnh Dương cười hào sảng: "Đồng chí Vu Tiếu, chúng ta cùng mong đợi vào tương lai."
Vu Tiếu cười: "Em thấy hình như anh nói nhiều hơn bình thường, có phải anh rất căng thẳng không?"
Kha Cảnh Dương nhướng mày, mặc dù là hợp tác kết hôn, nhưng anh quả thực hơi căng thẳng.
Hai người nói chuyện một lúc, đợi mấy thanh niên ở bên ngoài ăn xong trứng nấu nước đường liền đứng dậy chuẩn bị về Phạm Gia Câu. Kha Cảnh Dương gọi đám thanh niên chuyển của hồi môn, ngoài máy may và xe đạp ra thì còn có hai chậu sứ tráng men, hai chiếc ấm đun nước, một cái ống nhổ, hai chiếc chăn lồng vỏ chăn màu đỏ, và một chiếc thùng gỗ.
Đồ đặt lên xe bò, Vu Tiếu ngồi lên: "Các bạn, mình đi đây."
Lâm Ái Dao: "Thanh niên Vu, nơi đây mãi mãi là nhà của cô."
Kim Linh: "Chúc cô hạnh phúc."
Trương Vân Đóa: "Nếu như sĩ quan Kha bắt nạt cậu, nhớ gọi bọn mình đến, bọn mình không đánh nhau được, nhưng cãi nhau chắc chắn được."
Mấy thanh niên phía nhà họ Kha bật cười thành tiếng: "Đàn ông Phạm Gia Câu chúng tôi không đánh nhau cũng không cãi nhau, trong nhà đều do vợ làm chủ."
"Ú òa.." Có người kêu thành tiếng.
Trương Vân Đóa đỏ mặt.
Xe bò chuyển động, Vu Tiếu ngồi trên đống của hồi môn, để lại cho mọi người một bóng lưng, và hình ảnh sợi dây màu đỏ buộc tóc bay bay trong gió.