Chuong 284:
Chuong 284:Chuong 284:
Sau khi Vu Tiếu đi vào, cô cầm khăn mặt đến căn phòng tắm giặt ở cuối cùng tầng hai. Phòng tắm giặt có phòng tắm, phòng tắm dùng gạch làm bằng đất sét chia ra thành từng phòng nhỏ. Nhưng mà, ở đây không có nước nóng. Không có nước nóng thì không thể tắm rửa, vì vậy Vu Tiếu chỉ dùng nước lạnh lau người, sau đó thay quần áo nhung.
Trở về phòng, Vu Tiếu gấp gọn lại đồ vừa thay ra, những quần áo khác ngày mai có thể mặc, quần lót thay ra cô gói lại cẩn thận, ngày kia về nhà họ Phạm rồi giặt.
"Quần áo này cô mua ở trung tâm thương mại sao?" Đột nhiên, Vu Tiếu nghe thấy cô gái đó mở miệng.
Vu Tiếu nghe thấy lời cô ấy nói hơi kinh ngạc, cô tưởng rằng cô ấy vẫn luôn lạnh lùng như vậy, đương nhiên cũng không phải không lễ phép: "Không phải, bạn của tôi ở thủ đô gửi đến."
"Ồ." Cô gái đó đáp một tiếng, ánh mắt dừng lại trên người Vu Tiếu một lúc lâu: "Vậy bạn cô ở thủ đô có thể mua được nữa không?"
Vu Tiếu hiểu ý của cô ấy, cô ấy thích loại quần áo này, cô nói: "Việc này tôi không biết."
Cô gái đó gật đầu: "Rất đẹp."
Vu Tiếu: "Cảm ơn đã khen." Cô gái nói: "Nếu như mua được thì có thể giúp tôi mua một bộ không? Tôi có thể trả tiền trước, nếu như mua xong có thể cầm đưa cho chồng sắp cưới của tôi, chồng sắp cưới của tôi cũng là sĩ quan quân đội ở đây, anh ấy sẽ đưa cho tôi. Tôi cũng không phải nhờ cô làm không công, một bộ quần áo hai đồng tiền phí giúp đỡ, thế nào? Nhưng mà, cô phải có một người làm chứng ở đây, nếu không tôi đưa tiền cho cô, đến lúc đó không lấy được quần áo thì phải làm sao?"
Vu Tiếu nói: "Xin lỗi, tôi phải viết thư hỏi cô ấy, sau đó cô ấy viết thư trả lời, gửi qua lại phải mất nửa tháng. Hơn nữa ngày kia tôi về nhà rồi, một hai tháng sau chưa chắc đã đến đây, bởi vì tôi phải đi làm. Vì vậy cho dù có quần áo, đợi cô lấy được cũng đã là tháng năm tháng sáu, trời đã nóng mất rồi." Quá phiền phức, hơn nữa có mấy đồng, cô cũng không muốn làm.
Cô gái nghe xong cũng không tiếp tục bám lấy nữa: "Cô đi làm thì không theo quân nữa hả?"
Vu Tiếu: "Tôi phải xem sao đã, bên này có người đổi công việc không, tôi làm việc trong thành phố. "
Cô gái nghe xong thì nói lời giống hệt Kha Cảnh Dương: "Đổi công việc ở đây lấy công việc trong thành phố, rất nhiều người bằng lòng, ở trong thành phố cô làm gì?"
Vu Tiếu: "Tiệm cơm quốc doanh, vì vậy nếu như tôi đổi thì cũng phải là việc ở tiệm cơm quốc doanh, nhưng mà Cung Tiêu Xã cũng được." Cô gái nói: "Tôi có quen người của tiệm cơm quốc doanh, không chừng chị ấy đồng ý đổi."
Vu Tiếu hơi kinh ngạc. Cô cũng nhận ra điều kiện nhà cô gái này rất tốt, nghe lời cô ấy nói, có thể trả tiền trước, còn trả tiền công, là biết cô ấy là người hào phóng, vì vậy người như vậy cũng sẽ quen biết rất nhiều người: "Thật sao? Nếu như vậy thì tốt quá, tôi vốn định ngày mai lên tiệm cơm quốc doanh trên huyện li hỏi xem có ai bằng lòng đổi không"
Cô gái: "Ở đó có một người tên là Triệu Nguyệt Nguyệt, trợ lý của tiệm cơm quốc doanh, cô có thể đi tìm chị ấy, nói là Hàn Tiểu Tinh giới thiệu, đó là chị họ của tôi. Anh rể tôi vốn làm ở đồn công an ở huyện lị, sau được điều đến đồn công an trong thành phố. À, anh rể tôi trước đây cũng là sĩ quan ở đây, sau đó bởi vì bị thương nên giải ngũ, anh ấy là con rể ở rể ở nhà chị gái tôi, vì vậy giải ngũ xong vẫn ở lại đây." Chồng sắp cưới của cô ấy cũng là do anh rể giới thiệu.
Vu Tiếu kinh ngạc: "Vậy thực sự cảm ơn cô, ngày mai tôi sẽ đi. À đúng rồi, tôi tên Vu Tiếu, chồng tôi là Kha Cảnh Dương."
Hàn Tiểu Tỉnh: "Tôi tên Hàn Tiểu Tinh, chồng sắp cưới của tôi tên Châu Vũ. Quần áo buổi sáng nay cô mặc cũng rất đẹp, cô rất có mắt thẩm mỹ."
Vu Tiếu: ".." Cô đã hiểu vì sao buổi sáng cô gái này cứ nhìn chằm chằm mình rồi, chắc là nhìn quần áo của mình đúng không: "Cảm ơn, quần áo tôi phối cũng tạm được, lần sau chúng ta có thể thảo luận."