Chương 285:
Chương 285:Chương 285:
Mắt Hàn Tiểu Tinh sáng lên: "Được." Cô ấy cũng không có sở thích gì khác, chỉ thích quần áo. Điều kiện gia đình nhà cô tốt, tiền tiêu vặt hàng tháng cũng không ít, chồng sắp cưới của cô mỗi tháng đưa cho cô một nửa tiền lương, cô ấy cơ bản đều tháng nào tiêu hết tháng đó. Nhưng mà không phải tháng nào cũng mua quần áo, cô không có nhiều phiếu như vậy để tháng nào cũng mua quần áo mới: "Đồng hồ của cô cũng rất đẹp, tôi rất thích, đáng tiếc tôi không có phiếu đồng hồ và phiếu ngoại hối." Phiếu này không dễ đổi, trừ phi đến chợ đen mua, nhưng đến chợ đen có thể mua được phiếu đồng hồ, cũng không mua được phiếu ngoại hối. Đơn giản mà nói, Hàn Tiểu Tinh thích tất cả những thứ tốt.
Vu Tiếu nói: "Tôi giúp cô hỏi bạn tôi ở thủ đô xem, xem bên cô ấy có tìm được phiếu ngoại hối không." Nếu như lần này cô đổi công việc thành công, nên cảm hơn Hàn Tiểu Tỉnh.
Hàn Tiểu Tinh nói: "Vậy tốt quá."
Ngày hôm sau.
Sáng sớm lúc Hàn Tiểu Tinh vẫn còn đang ngủ, Vu Tiếu đã dậy rồi.
Kha Cảnh Dương dậy càng sớm hơn, sáng sớm đã đến trước cửa nhà khách đợi, nhìn thấy Vu Tiếu đi xuống, anh đưa hai quả trứng gà luộc trong tay cho cô: "Đây, bữa sáng của em." "0a hôm nay có trứng gà luộc." Vu Tiếu nhận trứng gà, vẫn còn nóng hổi, cô đập vào cửa một cái, trứng gà vỡ ra.
"Đúng vậy, hôm nay có, vận may của em tốt." Kha Cảnh Dương nói. Hôm nay làm gì có trứng gà, là anh nhờ người của nhà ăn chuẩn bị, trả thêm mấy xu.
Vu Tiếu ăn trứng gà luộc không ăn lòng đỏ, cô bóc vỏ xong bóc lòng trắng lấy lòng đỏ ra: "Cái này cho anh. Đúng rồi, anh ăn sáng chưa?"
Kha Cảnh Dương gật đầu khó hiểu nhìn cô: "..." Cái này.. cũng không phải là vợ chồng thực sự, không cần đâu: "Em ăn đi." Anh cũng hơi ngại.
Vu Tiếu trợn trắng mắt: "Em không ăn lòng đỏ." Cũng không phải là cô giảm béo hay gì cả, mà là cô cảm thấy lòng đỏ hơi tanh: "Anh không ăn thì em vứt đi nhé?"
Kha Cảnh Dương không nói gì cầm lòng đỏ cho vào trong mồm: "Sao em lại không ăn lòng đỏ?"
Vu Tiếu: "Mùi hơi tanh."
Hai quả trứng gà luộc, Vu Tiếu ăn hai lòng trắng, Kha Cảnh Dương ăn hai lòng đỏ. Ăn xong trứng gà luộc, Vu Tiếu nhắc đến chuyện của Hàn Tiểu Tinh: "Chúng ta trực tiếp đến tiệm cơm quốc doanh tìm chị họ của Hàn Tiểu Tinh là Triệu Nguyệt Nguyệt đi"
Kha Cảnh Dương không ngờ được lại có duyên phận như vậy: "Thì ra là vợ của Châu Vũ." Vu Tiếu nghe giọng điệu của anh: "Anh có quen?”
Kha Cảnh Dương nói: "Quen, là đại đội trưởng, từng làm nhiệm vụ cùng nhau, chúng ta đến nhà trung đoàn trưởng Dương mượn xe trước."
"Vâng."
Một tiếng rưỡi sau, hai người đến tiệm cơm quốc doanh của huyện li tìm Triệu Nguyệt Nguyệt. Vu Tiếu và Triệu Nguyệt Nguyệt bàn bạc rất thuận lợi, thứ nhất người giới thiệu là Hàn Tiểu Tinh, thứ hai chồng của Triệu Nguyệt Nguyệt trước khi xuất ngũ ở cùng một đơn vị với Kha Cảnh Dương. Cũng có nghĩa là việc này không sợ đối phương kiếm chuyện, độ tin tưởng một trăm phần trăm.
Chỉ là, ngày đi làm của Vu Tiếu là mùng một tháng năm, vì vậy bọn họ hẹn nhau ngày hai mươi chín tháng tư đi làm thủ tục. Hôm nay Vu Tiếu đến cũng thuận tiện gặp quản lý của Triệu Nguyệt Nguyệt. Những năm này đổi công việc, bán công việc đều là việc thường thấy, quản lý cũng không quan tâm việc của Triệu Nguyệt Nguyệt, sau khi gặp Vu Tiếu biết cô đã tốt nghiệp cấp ba, bởi vì là người thân quân nhân nên gia cảnh trong sạch, liền không có ý kiến gì nữa.
Sau khi bàn bạc xong sự việc, cũng đã đến giờ cơm trưa, Kha Cảnh Dương và Vu Tiếu dứt khoát ở lại ăn cơm tại tiệm cơm quốc doanh, ăn cùng với Triệu Nguyệt Nguyệt. Lúc ăn cơm, Triệu Nguyệt Nguyệt giới thiệu tình hình huyện li cho Vu Tiếu, ví dụ như công viên, rạp chiếu phim, ...
Sau khi ăn cơm xong, Vu Tiếu và Kha Cảnh Đương đi tìm hiểu tình hình của huyện lị, ví dụ như công viên ở đâu, rạp chiếu phim ở đâu, Cung Tiêu Xã ở đâu, trung tâm thương mại ở đâu...
Đi tìm hiểu một vòng, hai người ăn cơm tối ở huyện li xong mới trở về đơn vị. Trở về nhà khách nhìn thấy giường số một đã dọn dẹp, ga giường và chăn đều đã được dọn đi, Vu Tiếu mới biết Hàn Tiểu Tinh đã về rồi. Vốn cô còn định cảm ơn người ta, kết quả người ta đi rồi.