Chương 289:
Chương 289:Chương 289:
Nhà anh cả Kha có bốn đứa con, con trai lớn Kha Giang Quốc nhỏ hơn Kha Cảnh Dương hai tuổi, năm nay hai mươi mốt, đã kết hôn, có một đứa con gái tên Kha Miêu, con dâu đang mang thai đứa nữa. Con trai thứ hai năm nay mười bảy tuổi, tên Kha Giang Hoa, đang đi coi mắt, đứa thứ ba Kha Vân Cầm năm nay mười hai tuổi. Đứa thứ tư Kha Vân Mai, năm nay năm tuổi.
Nhà anh cả Kha có hai đứa con trai, hai đứa con gái, nhân số cũng rất đông đúc.
Chị dâu cả Kha nhìn thấy đường đỏ cũng rất ngạc nhiên, cầm trong tay thử, đại khái khoảng hai lạng: "Vẫn là em dâu khách sáo." Mặc dù không có đường đỏ, mẹ chồng bảo chồng chị ta đi đón người, chị ta cũng sẽ không phản đối. Nhưng mà có đường đỏ, lần sau không cần mẹ chồng nói, chị ta cũng sẽ bảo chồng đi đón người. Nếu như tuổi tác giữa em dâu và chồng chị ta gần nhau, chỉ sợ sẽ dẫn đến mấy lời bàn tán linh tỉnh, nhưng tuổi tác cách nhau quá xa, những lời bàn tán lung tung cũng không thể có được.
"Kể ra thì từ sau khi thím út vào cửa, chúng ta vẫn chưa gặp nhau, chỉ sợ gặp ngoài đường cũng không biết." Vợ Kha Giang Quốc nói.
Chị dâu cả Kha nghe xong thấy cũng phải: "Lúc nữa ăn cơm xong, mấy đứa đến bên đó chơi, để thím út biết mặt." Nói xong, lại từ trong túi đường đỏ chia một nửa ra đổ vào trong bát, rồi nói với vợ Kha Giang Quốc: "Vợ Giang Quốc à, số đường đỏ này con cầm lấy uống đi, bồi bổ thân thể." Con dâu đang có thai, trong nhà có đồ ngon đương nhiên phải cho cô ấy.
Vợ Kha Giang Quốc cũng không khách sáo: "Cảm ơn mẹ."
Lúc này Vu Tiếu đang ăn cơm, bà Kha nấu cơm trắng, bên trên có một lớp khoai lang miếng. Bà Kha định xới một bát cơm trắng cho con dâu, nhưng con dâu hiếu thuận, chỉ xới nửa bát cơm trắng, số còn lại thì đều là khoai lang. Bà Kha không biết rằng, so với gạo trắng thì Vu Tiếu càng thích ăn khoai lang loại lương thực thô này hơn, đây thực sự là một sự hiểu nhầm tốt đẹp.
Vừa ăn cơm vừa nói chuyện về quân đội, bà Kha nghe xong cũng cười.
Ăn cơm xong, Vu Tiếu phải thu dọn bàn ăn, những bị bà Kha từ chối: "Con đi ngủ trưa đi, việc này cứ để mẹ làm, mẹ thích làm những việc này, một bữa không làm không thoải mái." Lời này không phải lời thật lòng, trước đây lúc mấy con dâu vẫn còn ở đây, ngoài việc nấu cơm, những việc khác đều do mấy người con dâu làm.
Vu Tiếu cũng không từ chối: "Vậy mẹ, con đi thu dọn hành lý trước." Có ít quần áo phải giặt.
Bà Kha: "Con đi đi."
Vu Tiếu trở về phòng, lấy quần áo cần giặt ra, thực ra cũng chỉ có hai chiếc quần trong, bộ đồ trên người đợi tối tắm xong thì thay ra. Cô lại lấy một phiếu thịt, một phiếu đường, mười phiếu lương thực từ trong balo ra, định đưa cho bà Kha, nhưng cô còn chưa đi ra, bà Kha đã dọn dẹp xong phòng bếp rồi gọi: "Tiếu Tiếu, con có quần áo gì phải giặt không? Mẹ đi rửa bát, thuận tiện giặt luôn quần áo của con."
Nhưng Vu Tiếu sao đồng ý được chứ, cô cũng chẳng phải người đỏng đảnh, cần mẹ chồng giặt quần áo cho. Cô vội vàng nói: "Chỉ có hai chiếc quần con thôi, con ở nhà giặt qua là được." Nói xong, cô cũng thấy hơi ngại.
Bà Kha biết da mặt của cô gái mỏng: "Vậy mẹ đi rửa bát đây."
"Dạ."
Bà Kha vừa đi, Vu Tiếu không có việc gì liền đến phòng bếp múc nước, đến phía sau nhà giặt hai chiếc quần trong, sau đó phơi trên dây trong phòng trống. Vừa phơi xong thì nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.
"Thim út..."
"Em dâu."
Là chị dâu cả Kha mang mấy đứa con đến.
Vu Tiếu nhìn thấy có mấy người đến hơi ngây ra: "Chị dâu."
Chị dâu cả Kha nhận được hai lạng đường đỏ của Vu Tiếu, lúc này rất thân thiết với Vu Tiếu: "Ấy, em dâu à, đây đều là con nhà chị, hôm kết hôn chưa kịp làm quen, bây giờ em trở lại rồi, chi đưa đám trẻ đến cho em làm quen, nếu không chẳng may gặp trên đường, cũng không biết là người thân."
Vu Tiếu kinh ngạc, mấy đứa trẻ này là con nhà chị dâu cả?: "Chị nói rất đúng, hôm nay gặp anh cả, em cũng không nhận ra, kể ra thì, hôm nay anh cả cũng vất vả rồi."