Chương 310:
Chương 310:Chương 310:
Vu Tiếu nói: "Hai người ở là đủ rồi ạ."
Bà Kha nghĩ thấy cũng đúng: "Đúng vậy." Dù sinh con thì vẫn còn phòng để ở. Nhưng: "Thằng út cũng thật là, bên trong trống hoác trống huo, cái gì cũng không có, như vậy thì ở kiểu gì?" Căn nhà này thật sự quá trống, đoán chừng lúc chủ cũ chuyển đi đã chuyển hết mọi thứ.
Trương Vân Đóa: "Không chỉ trong nhà trống hoác, ngay cả phòng bếp cũng trống hoác luôn, một que củi cũng không có." Nói xong thì nhịn không được bật cười.
Vu Tiếu nói: "Đó là do người ta quét tước sạch sẽ. Mẹ à, Vân Đóa à, chúng ta ăn cơm trước đã, ăn xong rồi lại suy nghĩ phải làm gì tiếp theo."
Bà Kha nói: "Vậy thì tốt, nhưng không biết lúc này nhà ăn có còn đồ ăn không, mang theo đồ ăn mẹ đem dưới quê lên luôn đi."
Vu Tiếu nói: "Tốt quá, vẫn là đồ mẹ nấu ngon hơn."
Bà Kha thích nhất là nghe người khác khen ngợi, đặc biệt là nghe con dâu khen.
Lúc đầu Trương Vân Đóa thấy tương tác giữa hai người thì rất ngạc nhiên, thì ra quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu còn có thể tốt như vậy, không hề giống với mấy gia đình khác. Lấy bà nội và mẹ của cô ấy làm ví dụ chẳng hạn, quan hệ giữa hai người cũng được coi là khá tốt, nhưng thỉnh thoảng vẫn có mâu thuẫn, nhưng Vu Tiếu và mẹ chồng của cô ấy lại giống như mẹ con ruột vậy.
Ba người cùng đến nhà ăn, trong nhà ăn có rất nhiều người đang ăn cơm, dù sao sĩ quan ra ngoài làm nhiệm vụ cũng không nhiều bằng những sĩ quan tạm thời không có nhiệm vụ trong người.
Tuy nhiên, vị trí của mọi người đều là cố định, các tiểu đội và các đại đội đều có chỗ ngồi của riêng mình. Vu Tiếu vừa đặt chân vào nhà ăn đã nhìn về phía nhóm người Lưu Dương, chỉ thấy Xa Bình và Trương Phú Quốc ngồi đó, Lưu Dương và một người nữa vắng mặt. Cô bèn quay lại nói với bà Kha: "Mẹ, hai người đi mua đồ ăn trước đi, con qua đó chào hỏi chút đã."
Bà Kha: "Ừ."
Vu Tiếu đi đến chỗ của nhóm người Xa Bình, không chờ cô lên tiếng, mấy người Xa Bình đã cảm nhận được có người đến gần và ngẩng đầu lên, thấy là Vu Tiếu thì chào: "Chị dâu, chị đã đến rồi." Giọng của Xa Bình không khỏi trầm hơn mấy phần: "Lão đại đi làm nhiệm vụ rồi, trước khi đi đã dặn trước với anh em, nói rằng mấy ngày nữa chị dâu sẽ đến, dặn tụi em phải giúp đỡ chị dâu."
Vu Tiếu nói: "Tôi biết rồi, hôm nay lúc mới đến tôi đã qua bên đó nhìn sơ qua, phát hiện trong nhà không có gì cả, sau buổi trưa các anh có thể đi mua chút đồ giúp tôi được không?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ. Xa Bình: "Không thành vấn đề, tụi em ăn xong sẽ qua đó."
Vu Tiếu: "Vậy cảm ơn các anh nhé, tôi đi mua đồ ăn đã, mẹ chồng của tôi cũng đến, chờ lát nữa qua bên này ngồi."
Xa Bình nói: "Vẫn còn chỗ trống đây này, chị dâu cứ qua đây ngồi là được rồi."
Mỗi lần đến giờ ăn, tốc độ đồ ăn hao hụt còn kịch liệt hơn tình hình trên chiến trường. Bà Kha và Trương Vân Đóa nhìn đồ ăn trước mặt cũng không biết phải chọn món nào mới tốt, thấy Vu Tiếu đã đến, bà Kha lập tức để cô làm chủ: "Tiếu Tiếu, chọn món nào mới tốt? Con muốn ăn gì?"
Vu Tiếu cũng không biết nên chọn món nào: "Mẹ và Vân Đóa thích món nào thì cứ chọn, con muốn hai bánh màn thầu và một bát canh cải trắng."
Bà Kha nói: "Vậy mẹ cũng ăn màn thầu."
Trương Vân Đóa: "Vậy cháu cũng ăn màn thầu." Màn thầu ở đơn vị bộ đội ngon hơn màn thầu ở nông thôn nhiều lắm.
Vu Tiếu thấy hai người không chọn nữa, nhớ đến đồ ăn bà Kha đem theo nên cũng không gọi thêm.
Ba người đến vị trí của đám người Xa Bình, bà Kha mở cà mèn ra, bên trong có nấm xào với thịt khô dưa muối, trứng xào hành lá, còn có mắm củ cải. Trương Van Đóa cực kỳ ngạc nhiên: "Thím mang theo nhiều đồ ăn vậy à?"
Bà Kha cười nói: "Thím đã đến đây mấy lần rồi, biết sau khi từ huyện lị đến đơn vị, nếu đến nhà ăn ăn cơm thì đồ ăn đã bị dành hết, cho nên lần này tự chuẩn bị trước."
Xa Bình: "Thím thật sáng suốt. chẳng trách có thể sinh ra một người con trai thông minh như lão đại."